CAN LONG TRANH BÁ

Mời Quý Khách Đánh Giá post

TẬP 4: CAN LONG TRANH BÁ

Chương 34: Tân Vương Đăng Cơ

Cái ngày diễn ra “Đại Triều Phán Quyết” đã đi vào lịch sử của vương quốc này với một cái tên mà dân chúng và các sử gia sau này đều phải run rẩy khi nhắc đến: “Ngày Phán Xét Của Thần Triều”.

Sau khi ĐKS (Diệp Khang Sơ) và Lục Phủ Phu Nhân rời khỏi Điện Thái Hòa, để lại một Hoàng đế bệ hạ đã hoàn toàn sụp đổ và một triều đình câm như hến, Kinh Kỳ rơi vào một trạng thái im lặng kỳ lạ.

Đó không phải là sự im lặng của hòa bình. Đó là sự im lặng của nỗi kinh hoàng tột độ.

Câu chuyện về “Hộp Chiếu Ảnh” – cỗ máy thần kỳ có thể tái hiện “hình ảnh” quá khứ – đã lan ra với tốc độ ánh sáng. Người ta không còn coi Diệp Gia là một thế lực thương nhân hay một gia tộc quyền quý nữa. Họ coi Diệp Gia là một “Thần Triều” giáng thế.

ĐKS, trong mắt họ, không còn là “Diệp Lão Gia” hay “Diệp Tổng Đốc”. Hắn là một vị thần có thể nhìn thấu quá khứ và phán xét tội lỗi. Sáu vị phu nhân của hắn, với vẻ đẹp và quyền năng riêng biệt (Tài chính, Công nghệ, Quân sự, Y thuật, Tình báo), chính là sáu vị “Nữ Thần” phụ tá.

Đại Hoàng tử bị phế truất và tống vào Lãnh Cung. Tể Tướng và toàn bộ phe cánh bị xử trảm ngay trong chiều hôm đó. Máu chảy thành sông, nhưng không một ai dám kêu ca hay xin xỏ. Sự thanh trừng diễn ra nhanh gọn và tàn khốc, do chính Hoàng đế (dưới sự “gợi ý” của Diệp Gia) tự tay thực hiện để “rửa tội”.

Kinh Kỳ đã được thanh lọc. Quyền lực hoàng gia cũ đã chết.

Đêm đó. Diệp Gia Trang, Phu Quân Các.

Trái ngược với sự tang tóc của hoàng cung, nơi đây là một bữa tiệc ăn mừng thực sự.

“Phòng Tình Yêu Toàn Diện” được thắp sáng bởi hàng trăm ngọn nến Lưu Ly, phản chiếu ánh sáng lung linh lên sáu thân thể tuyệt mỹ đang khoác trên mình bộ “Yếm Đỏ Nội Các” huyền thoại.

Sáu vị phu nhân, sáu trụ cột của đế chế, đang vây quanh ĐKS (63 tuổi). Họ vừa tắm gội xong, hương thơm cơ thể hòa quyện với mùi rượu vang thượng hạng.

“Phu quân!” Trương Xảo Nhi (Vợ 3, 29 tuổi), “Nữ Thần Cơ Khí”, là người hưng phấn nhất. Nàng đu lên cổ ĐKS, đôi “bóng thép” cọ xát vào lồng ngực hắn. “Ngài thấy không? ‘Hộp Chiếu Ảnh’ của thiếp! Vừa xuất hiện, tất cả bọn họ đều sợ đến vỡ mật! Ha ha! Sảng khoái quá!”

Tô Thiển (Vợ 6, 29 tuổi), “Nữ Hoàng Bóng Tối”, mỉm cười, nụ cười quyến rũ chết người. Nàng khẽ vuốt ve đùi ĐKS. “Công của Xảo Nhi tỷ là lớn, nhưng nếu không có ‘Kỹ thuật Tình Báo’ và ‘Hóa Quang Phấn’ của Linh San muội, nó cũng chỉ là cái hộp rỗng. Phải nói là… ‘Hộp Chiếu Ảnh’ là kiệt tác của ba chúng ta.”

“Đúng vậy,” Hạ Linh San (Vợ 5, 29 tuổi), “Y Tiên Cứu Thế”, e thẹn gật đầu. Nàng vẫn chưa quen với những cảnh ăn mừng táo bạo này, nhưng ánh mắt nhìn ĐKS đầy ắp sự sùng bái. “Chân Ngôn Đan của thiếp… cũng phát huy tác dụng tốt.”

“Tất cả đều tốt!” Mộ Dung Yên (Vợ 4, 30 tuổi), “Nữ Thần Chiến Tranh”, ngồi bên cạnh, nhấp một ngụm rượu mạnh. Nàng đã cởi bỏ giáp bạc, chỉ mặc yếm đỏ, để lộ bộ ngực “dây cung” săn chắc. “Nhưng nếu đêm qua thiếp không cứu được Tam Hoàng tử, màn kịch hôm nay đã không hoàn hảo như vậy. Tên thủ lĩnh ‘Huyết Sát Đường’ đó, hắn không ngờ thiếp lại nhanh đến thế.”

ĐKS cười lớn. Hắn nhìn sang hai người vợ cả.

Uyển Thanh (Vợ 1, 32 tuổi), “Căn Cơ Phu Nhân”, đang dịu dàng gọt trái cây cho hắn. Nàng mỉm cười: “Các muội đều giỏi. Nhưng mấu chốt là kế hoạch ‘Dẫn Xà Xuất Động’ của phu quân. Nếu không có ngài cầm trịch, chúng ta cũng không thể phối hợp ăn ý đến vậy.”

Cuối cùng, Lâm Nguyệt (Vợ 2, 33 tuổi), “Tài Phú Phu Nhân”, người nãy giờ vẫn bình thản tính toán sổ sách, ngẩng đầu lên. Nàng đặt bút xuống, ánh mắt vàng kim sắc lạnh.

“Chúng ta đã thắng,” nàng tuyên bố. “Về mặt chính trị, Đại Hoàng tử đã bị loại. Về mặt tâm lý, ‘Hộp Chiếu Ảnh’ đã đè bẹp ý chí phản kháng của hoàng tộc. Về mặt kinh tế, sau khi tịch biên gia sản của Tể Tướng và phe đảng, ‘Kim Phiếu’ của thiếp đã chính thức kiểm soát 95% tài sản quốc gia.”

Nàng đứng dậy, bước tới, ngồi vào lòng ĐKS, vòng tay qua cổ hắn, thì thầm: “Phu quân, ngài bây giờ… chính là Hoàng đế không ngai. ‘Can Long Tranh Bá’ (Rồng Ẩn Tranh Bá)… con rồng của ngài, đã bay lên rồi.”

ĐKS hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi hương của sáu người vợ. Hắn hôn lên trán Lâm Nguyệt.

“Nói đúng lắm, nhưng ta không muốn cái ngai vàng đó. Nó quá phiền phức.” Hắn nhìn cả sáu nàng. “Ta muốn một con rối. Một con rối biết nghe lời, để chúng ta có thể rảnh tay xây dựng đế chế của riêng mình.”

“Ý ngài là… Tam Hoàng tử?” Uyển Thanh hỏi.

“Chính xác.” ĐKS gật đầu. “Hoàng đế hiện tại đã quá già nua và sợ hãi. Hắn không thể điều hành đất nước. Tam Hoàng tử nợ chúng ta một mạng, lại hiền lành, yêu thơ văn. Hắn là ‘Tân Vương’ hoàn hảo nhất.”

“Ngày mai,” ĐKS tuyên bố. “Ta muốn tổ chức một buổi ‘Đại Lễ Tấn Phong’. Ta muốn Hoàng đế phải chính thức bổ nhiệm Tam Hoàng tử làm ‘Tân Thái tử’. Và…”

Hắn mỉm cười, nhìn sáu người vợ. “Ta cũng muốn… một sự công nhận chính thức cho các nàng. Một vinh quang tột đỉnh, để cả thiên hạ này biết, ai mới thực sự là chủ nhân của vương quốc.”

“Phu quân~” Cả sáu nàng đều hiểu ý, ánh mắt rực lửa.

“Nhưng trước hết…” ĐKS bế bổng Lâm NguyệtUyển Thanh lên. “Là ‘Hội Nghị Yếm Đỏ’ ăn mừng chiến thắng! Các nàng đã làm rất tốt!”

Đêm đó, 7 hiệp ân ái không còn là “thị tẩm” đơn thuần. Đó là sự “ban thưởng” của một Đế Vương dành cho các “Nữ Thần” của mình.

Hắn “thưởng” cho Uyển Thanh vì sự ổn định và bao dung của nàng. Hắn “thưởng” cho Lâm Nguyệt vì sự sắc bén và khối tài sản khổng lồ nàng mang lại. Hắn “thưởng” cho Xảo Nhi vì những phát minh thiên tài đã lật ngược ván cờ. Hắn “thưởng” cho Mộ Dung Yên vì sự dũng mãnh, cứu mạng con tin then chốt. Hắn “thưởng” cho Hạ Linh San vì y thuật thần kỳ đã ép cung tên sát thủ. Hắn “thưởng” cho Tô Thiển vì ‘Hộp Chiếu Ảnh’ và mạng lưới tình báo hoàn hảo.

Mỗi hiệp ân ái, hắn đều gọi tên từng người, ca ngợi chiến công của họ, khiến các nàng sung sướng và thỏa mãn đến tận cùng linh hồn. Họ không chỉ dâng hiến thể xác, mà còn dâng hiến cả sự sùng bái tuyệt đối cho người đàn ông đã dẫn dắt họ đến vinh quang này.

Ba ngày sau. “Đại Lễ Tấn Phong”.

Điện Thái Hòa một lần nữa chật kín văn võ bá quan. Nhưng không khí hoàn toàn khác.

Nếu lần trước là “Phán Quyết” (sợ hãi, căng thẳng), thì lần này là “Thần Phục” (kính cẩn, run rẩy).

Toàn bộ quan viên mới được bổ nhiệm (thay thế phe Tể Tướng cũ, đều là người của Diệp Gia) và phe trung lập, tất cả đều cúi đầu, không dám thở mạnh.

Hoàng đế ngồi trên ngai vàng, nhưng ai cũng thấy, ông ta chỉ là một cái bóng.

Người ngồi ở chiếc ghế “Khách Khanh” đầu tiên, ngang hàng với Hoàng đế, chính là ĐKS. Hắn bình thản uống trà. Sáu vị phu nhân của hắn ngồi ở hàng ghế danh dự ngay sau, che sau một tấm mành lụa mỏng, theo dõi toàn bộ buổi lễ.

Hoàng đế (sau khi được Hạ Linh San “bồi bổ” bằng một vài loại thuốc) lấy lại chút tinh thần, run rẩy cầm cuộn thánh chỉ (do chính Lâm Nguyệt soạn thảo).

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết!”

Thái giám đọc to.

“Trưởng tử (Đại Hoàng tử) vô đức, mưu hại huynh đệ, tội ác tày trời, đã phế truất. Nay, xét thấy Tam Hoàng tử… nhân hậu, đức độ, lại có tài văn trị, nay chính thức sắc phong làm ‘Hoàng Thái tử’, kế thừa đại thống!”

“Thái tử thiên tuế! Hoàng thượng vạn tuế!”

Tam Hoàng tử (giờ là Tân Thái tử) bước ra. Hắn mặc bộ mãng bào mới. Khuôn mặt vẫn còn vẻ thư sinh, nhưng đã kiên định hơn.

Hắn không tạ ơn Hoàng đế trước. Hắn quay người, đi về phía ĐKS, quỳ xuống, dập đầu ba cái.

“Đa tạ Diệp Lão Gia… à không, Diệp Sư Phụ đã có công tái tạo!”

Cả triều đình chấn động!

Thái tử, người kế vị tương lai, lại bái ĐKS làm “Sư Phụ”!

ĐKS mỉm cười, gật đầu. “Đứng lên đi, Thái tử. Mong con sau này lấy ‘nhân’ trị quốc.”

“Con xin ghi lòng tạc dạ!”

Chỉ riêng hành động này, đã khẳng định ai mới là “Thái Thượng Hoàng” của vương quốc này.

Hoàng đế trên ngai vàng, mặt cắt không còn giọt máu, nhưng vẫn phải vỗ tay: “Tốt… tốt lắm! Thái tử thật hiếu nghĩa!”

Nhưng, màn kịch chính… bây giờ mới bắt đầu.

Hoàng đế cầm lấy cuộn thánh chỉ thứ hai, cuộn thánh chỉ quan trọng nhất. Giọng ông ta run lên.

“Trẫm… noi gương cổ nhân, xét thấy Diệp Khang Sơ, thân là thường dân, nhưng đã vì nước vì dân. Lập nên ‘Ngũ Trụ Nông-Thương-Công-Quân-Y’, cứu vớt vương quốc khỏi thảm họa lạm phát, bệnh dịch, ngoại xâm… Lại có công vạch mặt kẻ phản nghịch (Đại Hoàng tử), cứu giá Thái tử…”

Ông ta hít một hơi thật sâu.

“Nay, trẫm quyết định, đặc biệt phá lệ, tấn phong Diệp Khang Sơ làm…”

Ông ta gần như hét lên:

“…’VẠN HỘ QUỐC CÔNG’!”

Ầm!

Tước “Công” là cao nhất. “Quốc Công” là tước vị chỉ dành cho hoàng thân quốc thích có công lao lớn nhất. “Vạn Hộ” (10.000 hộ dân thực ấp) là con số lớn nhất!

“Chưa hết!” Hoàng đế đọc tiếp, như sợ ĐKS không hài lòng.

“Phong ‘Thượng Trụ Quốc’ (Trụ cột cao nhất), ban ‘Thái A Bảo Kiếm’, được phép ‘Kiếm Thượng Điện’ (mang kiếm vào triều), ‘Nhập Triều Bất Bái’ (vào triều không cần lạy), ‘Tham Bái Bất Tên’ (gặp Vua không cần xưng tên)! Địa vị… ngang hàng với Trẫm!”

Toàn bộ văn võ bá quan quỳ rạp xuống. Đây không còn là phong thưởng. Đây là… “Chia Đôi Giang Sơn”!

ĐKS bình thản đứng dậy, chắp tay. “Đa tạ Bệ hạ.”

Hắn không quỳ. Hắn chỉ chắp tay. Và Hoàng đế phải mỉm cười gật đầu.

Nhưng… vẫn chưa hết.

Hoàng đế run rẩy cầm cuộn thánh chỉ thứ ba. Cuộn thánh chỉ này, mới là thứ khiến cả lịch sử phải thay đổi.

“Chiếu viết! Diệp Gia Lục Phủ Phu Nhân… là những bậc kỳ tài nữ tử, đã phụ tá Quốc Công, có công lao to lớn với xã tắc…”

Hoàng đế nuốt nước bọt. Ông ta liếc nhìn Hoàng Hậu đang ngồi bên cạnh (mặt bà ta đã tái mét).

“…Nay trẫm đặc biệt sắc phong Lục Vị Phu Nhân tước vị…”

Một tước vị chưa từng có trong lịch sử.

“…’THIÊN HẠ ĐỆ NHẤT PHU NHÂN CHI MẪU’!”

(Mẹ của những Đệ Nhất Phu Nhân trong Thiên hạ!)

Cả triều đình nín thở.

Ý nghĩa của tước vị này là gì?

Hoàng Hậu, theo lý, là “Mẫu Nghi Thiên Hạ” (Mẹ của quốc gia). Nhưng sáu vị phu nhân này, lại là “Chi Mẫu” (Người Mẹ Trên Danh Nghĩa) của tất cả các “Phu Nhân” (tức là bao gồm cả Hoàng Hậu, Công chúa, và vợ của các quan viên).

Tước vị này… đã chính thức đặt Lục Phủ Phu Nhân lên trên cả Hoàng Hậu!

Hoàng Hậu đứng bật dậy, “Bệ hạ, ngài…”, nhưng khi bà ta nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của ĐKS đang nhìn mình, bà ta lập tức ngậm miệng, run rẩy ngồi phịch xuống.

“Tạ ơn Bệ hạ!”

Sau tấm mành lụa, sáu giọng nói thanh thúy, đồng đều vang lên.

Buổi lễ kết thúc.

ĐKS, “Vạn Hộ Quốc Công”, và sáu vị “Thiên Hạ Đệ Nhất Phu Nhân Chi Mẫu”, trong sự cúi đầu thần phục tuyệt đối của Tân Thái tử, Hoàng đế, Hoàng Hậu và toàn bộ triều đình, thong thả bước ra khỏi Điện Thái Hòa.

Đây chính là “Vinh Quang Tột Đỉnh”.

Trên đường trở về Diệp Gia Trang.

Cỗ xe ngựa xa hoa nhất, tám con ngựa trắng kéo (ngang ngửa xe của Hoàng đế), di chuyển chậm rãi.

Người dân Kinh Kỳ, những người đã nghe tin về “Hộp Chiếu Ảnh” và lễ tấn phong, đứng chật cứng hai bên đường.

Khi cỗ xe đi qua, họ không chỉ nép mình.

Họ… quỳ xuống.

Hàng vạn, hàng vạn người, đồng loạt quỳ rạp xuống đất. Họ không hô “Hoàng đế vạn tuế”. Họ hô:

“Quốc Công thiên tuế!” “Lục Vị Nữ Thần thiên tuế!”

Tiếng hô vang vọng, còn lớn hơn cả tiếng chuông triều.

Trong xe, sáu vị phu nhân, bỏ mành che xuống, nhìn cảnh tượng này. Họ đều xúc động.

“Phu quân,” Uyển Thanh (Vợ 1) dựa vào vai hắn, mắt ngấn lệ. “Chúng ta… chúng ta đã làm được.”

“Đây chỉ là bắt đầu thôi, Thanh Nhi,” ĐKS mỉm cười.

Hắn nhìn ra ngoài, nhìn biển người đang thần phục mình. Quyền lực thế tục, hắn đã đạt đến đỉnh.

Đúng lúc này, âm thanh hệ thống mà hắn mong chờ, vang lên.

[Hệ thống: Ký chủ đã đạt đến “Vinh Quang Tột Đỉnh” (Giai đoạn 1)!] [Uy quyền tuyệt đối. Hoàng quyền đã bị khống chế.] [Chúc mừng Ký chủ đã hoàn thành xuất sắc TẬP 3!] [Phần thưởng “Kim Đan Bất Tử” (Sơ cấp) đã được phát vào kho chứa!] [Ghi chú: Đan này có thể giúp người dùng duy trì tuổi thanh xuân (tương đương 25 tuổi) trong 100 năm. Số lượng: 7 viên.] [Kỷ Nguyên Mới đã mở!] [TẬP 4: CAN LONG TRANH BÁ – Giai đoạn 2: Di Sản Hoàng Kim.] [Mở khóa Chương 35: Kim Đan Bất Tử.]

ĐKS nhắm mắt lại. 7 viên. Vừa đủ.

Hắn mở mắt ra, nhìn sáu người vợ yêu của mình. Họ đã cùng hắn đi từ con số không, lật đổ cường quyền, và bây giờ đang ở đỉnh cao vinh quang.

Quyền lực, hắn đã có. Vinh quang, hắn đã có.

Nhưng thứ hắn muốn… là “mãi mãi”.

“Các nàng,” hắn mỉm cười, lấy ra một chiếc hộp gấm từ hư không (kho chứa hệ thống). “Ta có một món quà, còn quý giá hơn cả tước vị ‘Chi Mẫu’ kia.”

Sáu vị phu nhân tò mò nhìn vào chiếc hộp.

Chương tiếp theo… sẽ là sự vĩnh cửu của họ.

Chương 35: Kim Đan Bất Tử

Cỗ xe ngựa tám con ngựa trắng kéo, biểu tượng cho quyền lực tối thượng của “Vạn Hộ Quốc Công”, chậm rãi lăn bánh trên con đường đá xanh trở về Diệp Gia Trang.

Bên ngoài cỗ xe, là biển người đang quỳ rạp. Tiếng hô “Quốc Công thiên tuế!”, “Lục Vị Nữ Thần thiên tuế!” vang vọng như sấm, chấn động cả Kinh Kỳ. Đó là âm thanh của sự sùng bái, của sự sợ hãi, của sự thần phục tuyệt đối trước một “Thần Triều” vừa mới hiển linh.

Nhưng bên trong cỗ xe, không ai để ý đến âm thanh đó.

Một sự im lặng tuyệt đối, còn nặng nề hơn cả sự im lặng của triều đình lúc đối mặt với “Hộp Chiếu Ảnh”, đang bao trùm.

Sáu vị “Thiên Hạ Đệ Nhất Phu Nhân Chi Mẫu”, sáu người phụ nữ quyền lực nhất vương quốc, đang nín thở. Ánh mắt của cả sáu nàng, dù là dịu dàng (Uyển Thanh), sắc bén (Lâm Nguyệt), hưng phấn (Xảo Nhi), kiêu hãnh (Mộ Dung Yên), thanh khiết (Hạ Linh San), hay bí ẩn (Tô Thiển), giờ đây đều dồn vào một vật.

Một chiếc hộp gấm đơn sơ nằm trong lòng bàn tay của ĐKS (Diệp Khang Sơ).

Chiếc hộp này, hắn nói, còn quý giá hơn cả tước vị “Chi Mẫu” mà Hoàng đế ban tặng.

ĐKS (63 tuổi, ngoại hình 40), mỉm cười. Hắn nhìn sáu người vợ yêu của mình. Họ đã cùng hắn đi đến đỉnh cao quyền lực thế tục. Nhưng hắn biết, trong lòng mỗi người họ, vẫn có một nỗi sợ hãi mà không quyền lực nào có thể khỏa lấp.

Đó là nỗi sợ hãi của “thời gian”.

Họ là những người phụ nữ đẹp nhất, tài năng nhất. Nhưng họ là con người. Họ sẽ già đi.

Uyển Thanh (32 tuổi), Lâm Nguyệt (33 tuổi), Mộ Dung Yên (30 tuổi), Xảo Nhi (29 tuổi), Linh San (29 tuổi), Tô Thiển (29 tuổi). Họ đang ở độ tuổi rực rỡ nhất của người phụ nữ. Nhưng họ cũng biết, vẻ đẹp này sẽ không kéo dài.

Họ có thể chấp nhận hy sinh, có thể chấp nhận chiến đấu, nhưng không một ai trong họ có thể chấp nhận… một ngày nào đó, họ sẽ trở nên già nua, xấu xí trong mắt người đàn ông mà họ sùng bái như một vị thần này.

ĐKS biết. Hắn biết hết.

Hắn chậm rãi mở chiếc hộp gấm.

Không có hào quang rực rỡ. Không có dị tượng kinh thiên động địa.

Bên trong, chỉ có 7 viên đan dược nhỏ, kích thước bằng hạt đậu, màu trắng tinh khôi, nằm im lìm. Chúng trông vô cùng bình thường.

Nhưng, khi chiếc hộp vừa mở ra, một luồng “hương thơm” không thể diễn tả bằng lời, tràn ngập cỗ xe.

Đó không phải mùi thuốc. Đó không phải mùi hoa.

Đó là mùi của “Sinh Mệnh”. Một mùi hương thanh khiết, ngọt ngào, như không khí đầu tiên của buổi sớm ban mai, như giọt sương tinh khiết nhất. Chỉ cần hít một hơi, cả sáu vị phu nhân đều cảm thấy mọi mệt mỏi sau “Đại Triều” tan biến, cơ thể nhẹ bẫng, và một sự “khao khát” nguyên thủy trỗi dậy từ sâu trong linh hồn.

“Phu quân… đây là…” Uyển Thanh (Vợ 1), người nhạy cảm nhất, run rẩy. Nàng cảm thấy các tế bào trong cơ thể mình đang reo hò.

“Nó được gọi là ‘Kim Đan Bất Tử’,” ĐKS nói, giọng bình thản. “Hay, ta thích gọi nó là ‘Thanh Xuân Ngọc Nhan Đan’.”

“Thanh Xuân… Bất Tử?” Hạ Linh San (Vợ 5), “Y Tiên”, lẩm bẩm. Nàng là người chấn động nhất. Là một y sư, nàng biết hai chữ “bất tử” này, là điều nghịch thiên, là điều không thể!

“Nó không giúp chúng ta sống mãi mãi,” ĐKS giải thích (dựa trên thông tin của hệ thống). “Nhưng…”

Hắn nhìn sâu vào mắt từng người vợ.

“Nó có thể giúp chúng ta… duy trì trạng thái thanh xuân đỉnh cao nhất, trạng thái của tuổi 25… trong vòng 100 năm.”

“Một… một trăm năm?”

Trương Xảo Nhi (Vợ 3) há hốc mồm. “Phu quân! Ngài… ngài không đùa chứ? Một trăm năm? Vẫn trẻ đẹp như bây giờ? Một trăm năm?”

Một trăm năm.

Con số này như một chiếc búa tạ, đập nát lý trí của sáu người phụ nữ thông minh nhất thiên hạ này.

Phản ứng của họ, vô cùng khác biệt, nhưng đều vô cùng mãnh liệt.

“Trời ơi!” Trương Xảo Nhi (Cơ Khí) là người đầu tiên bùng nổ. Nàng lao tới, ôm chầm lấy ĐKS, không phải để quyến rũ, mà là một cái ôm của sự sung sướng tột độ. “Một trăm năm! Phu quân! Thiếp có thể phát minh thêm bao nhiêu thứ! Một trăm năm ‘thị tẩm’ cùng ngài! Ha ha ha! Tuyệt vời!” Nàng cười, nhưng nước mắt đã trào ra.

Ngược lại, Hạ Linh San (Y Tế) thì run rẩy. Nàng lùi lại, nhìn 7 viên đan dược như thể nhìn thấy “thần tích”. “Không thể nào… nghịch chuyển sinh lão bệnh tử… đây… đây là ‘Thần Dược’ thực sự! Phu quân… ngài… ngài thực sự là Thần!” Nàng quỳ rạp xuống sàn xe, dập đầu, sự sùng bái trong mắt đã biến thành lòng mộ đạo cuồng tín.

Mộ Dung Yên (Vợ 4, Chiến Tranh), “Nữ Thần Chiến Tranh” kiêu hãnh, không khóc, không cười. Nàng siết chặt nắm đấm. Nàng là một chiến binh. Nàng sợ hãi sự yếu đuối của tuổi già hơn bất cứ ai. Một trăm năm… ở đỉnh cao sức mạnh. Một trăm năm… để bảo vệ hắn. Nàng ngẩng đầu, ánh mắt rực lửa. “Phu quân! Với 100 năm này, ‘Thiết Ưng Quân’ của thiếp… có thể chinh phục cả thế giới này cho ngài!”

Tô Thiển (Vợ 6, Tình Báo), “Nữ Hoàng Bóng Tối”, người đã quen với sự tàn nhẫn và sự phai tàn. Nàng đã thấy bao nhiêu mỹ nhân, bao nhiêu quyền lực bị chôn vùi bởi thời gian. Nàng lặng lẽ rơi lệ. Nàng không nói gì, chỉ lẳng lặng bò đến, áp má mình vào đầu gối ĐKS, bờ vai run rẩy. Đây là sự “an toàn” tuyệt đối, thứ mà “Ám Võng” của nàng không bao giờ mang lại được.

Lâm Nguyệt (Vợ 2, Tài Phú), “Nữ Hoàng Tài Chính”, là người bình tĩnh nhất. Nàng nhắm mắt lại. Bộ não siêu việt của nàng đang tính toán. Một trăm năm. Một trăm năm không có khủng hoảng kế vị. Một trăm năm Lục Phủ Phu Nhân và ĐKS cùng nhau trị vì. “Thần Triều” này… sẽ không chỉ là một thế hệ. Nó sẽ là một “Kỷ Nguyên Bất Tử”. Nàng mở mắt ra, ánh mắt vàng kim rực sáng.

“Phu quân,” nàng nói, giọng khàn đi vì xúc động. “Đây… mới là nền móng thực sự của Đế chế Diệp Thị. Mọi thứ chúng ta làm trước đây… chỉ là xây lâu đài trên cát. Viên đan này, mới là đá tảng vĩnh cửu.”

Cuối cùng, là Uyển Thanh (Vợ 1, Căn Cơ).

Nàng không nói gì. Nàng chỉ lặng lẽ khóc. Nàng là người đầu tiên. Nàng là “Vợ Cả”. Nàng là người chứng kiến hắn từ một lão nhân 80 tuổi, trẻ lại 75, rồi 65, 60… Nàng là người hiểu rõ nhất sự tàn khốc của thời gian.

Nàng yêu hắn, không chỉ là tình yêu nam nữ. Nàng yêu hắn như một người con gái yêu cha, như một tín đồ yêu vị thần đã cứu rỗi mình. Nỗi sợ lớn nhất của nàng, là một ngày kia, nàng 30, 40 tuổi, rồi già đi, trong khi hắn (nhờ hệ thống) vẫn cứ trẻ mãi.

“Phu quân…” Nàng nghẹn ngào. “Ngài… ngài thực sự… muốn thiếp… cùng ngài… bất lão sao?”

ĐKS mỉm cười, nâng cằm nàng lên, lau nước mắt cho nàng. “Ta đã nói rồi. Ta muốn ‘Thần Triều’ của chúng ta. Mà ‘Thần Triều’, thì không thể có một vị thần già nua.”

Hắn nhìn cả sáu nàng. “Và… ta không muốn đi một mình trên con đường này. Nó sẽ rất cô đơn.”

Một câu nói, “Nó sẽ rất cô đơn”, đã đánh trúng trái tim mềm yếu nhất của cả sáu người. Họ không kìm được nữa, tất cả đều bật khóc.

“Chúng thiếp… thề nguyện… vĩnh viễn đi theo phu quân!”

ĐKS gật đầu. “Tốt lắm. Bây giờ…”

Hắn cầm lấy một viên đan dược. “Nghi thức… bắt đầu.”

Các nàng nín khóc, hồi hộp nhìn hắn. Hắn sẽ chia cho ai trước?

Nhưng ĐKS không làm vậy.

“Viên đầu tiên,” hắn nói. “Là của ta.”

Hắn, 63 tuổi (ngoại hình 40), bình thản cho viên “Kim Đan Bất Tử” vào miệng.

Viên đan tan ra.

Một luồng năng lượng nóng rực, nhưng lại vô cùng tinh khiết, bùng nổ từ đan điền của hắn.

Sáu vị phu nhân kinh hãi nhìn.

Một sự thay đổi… đang diễn ra ngay trước mắt họ!

Mái tóc hoa râm (vẫn còn vài sợi bạc) của hắn… biến thành màu đen nhánh với tốc độ mắt thường có thể thấy! Làn da (ngoại hình 40) của hắn… căng lên, phát ra ánh sáng ngọc nhàn nhạt. Những nếp nhăn mờ (dù rất mờ) ở khóe mắt… hoàn toàn biến mất! Cơ bắp dưới lớp hắc bào… gồng lên.

“Rắc… rắc…”

Tiếng xương cốt của hắn đang kêu lên, như thể đang được “tái cấu trúc”.

Và cuối cùng… là đôi mắt.

Đôi mắt 63 tuổi, dù sắc bén, nhưng vẫn có sự mệt mỏi của một lão nhân đã sống gần hết đời. Giờ đây, sự mệt mỏi đó tan biến. Thay vào đó, là một sự uy nghiêm, bá đạo, và… trẻ trung của một chàng trai 25 tuổi!

Một áp lực kinh hoàng, một “Uy Quyền Đế Vương” thuần khiết nhất, bùng nổ.

Cỗ xe ngựa như muốn vỡ tung.

Khi ánh sáng nhạt dần, người ngồi trên bảo tọa… không còn là “Diệp Lão Gia” 63 tuổi nữa.

Đó là một thanh niên 25 tuổi. Khuôn mặt đẹp như tạc tượng, góc cạnh rõ ràng, vừa có sự ngạo mạn của tuổi trẻ, vừa có sự thâm trầm của một linh hồn 80 tuổi (kiếp trước) và mấy năm “tranh bá” (kiếp này).

Hắn… đã trở lại đỉnh cao của thể xác.

“Phu… phu quân…”

Sáu vị phu nhân há hốc mồm. Họ… đỏ mặt.

Nếu ĐKS 60 tuổi (ngoại hình 40) đã đủ sức chinh phục họ. Thì ĐKS 25 tuổi (thực thể)… là một “Xuân Dược” chí mạng!

“Các nàng thấy không?” ĐKS mỉm cười. Giọng nói của hắn cũng trở nên trong trẻo và mạnh mẽ hơn. “Đây là ‘thanh xuân’.”

“Bây giờ… đến lượt các nàng.”

Hắn cầm lấy viên đan thứ hai.

“Thanh Nhi (Uyển Thanh),” hắn gọi.

Uyển Thanh (Vợ 1) run rẩy. Nàng là người đầu tiên.

“Lại đây.”

Nàng từ từ bò đến. Hắn ra hiệu, và nàng hiểu ý. Nàng quỳ trước mặt hắn, mặt đỏ bừng.

“Phu quân… ngài muốn…?”

“Ta muốn,” ĐKS nói, giọng khàn đi. “Nghi thức này, phải do chính ta ‘ban’ cho các nàng.”

Hắn ngậm viên “Kim Đan Bất Tử” vào môi.

Rồi, hắn cúi xuống, hôn lên đôi môi mềm mại, run rẩy của Uyển Thanh.

Một nụ hôn của “Khởi Đầu”.

Hắn dùng lưỡi, đẩy viên đan dược thần kỳ vào miệng nàng.

“Ưm…” Uyển Thanh rên rỉ. Nàng nuốt viên đan vào.

Một luồng sáng màu lục nhạt (màu của Nguồn Sống 1 – Nông Nghiệp) bùng lên.

Vẻ đẹp 32 tuổi, dịu dàng, đằm thắm của nàng… bắt đầu “hoàn mỹ hóa”. Làn da nàng trở nên trong suốt như ngọc, mái tóc đen hơn, và đôi mắt… ôi đôi mắt dịu dàng ấy, giờ đây sâu thẳm, mang theo một “sinh cơ” vô tận. Nàng như biến thành một “Nữ Thần Mùa Màng” thực thụ.

“Tiếp theo,” ĐKS không dừng lại. Hắn cầm viên thứ ba. “Nguyệt Nhi (Lâm Nguyệt).”

Lâm Nguyệt (Vợ 2), “Nữ Hoàng Tài Chính” kiêu ngạo, tim đập thình thịch. Nàng cũng quỳ xuống.

Hắn ngậm viên đan. Hắn hôn nàng.

Một nụ hôn của “Quyền Lực”.

Luồng sáng màu vàng kim (Nguồn Sống 2 – Thương Mại) bùng lên. Vẻ đẹp 33 tuổi, nóng bỏng, sắc sảo của nàng… được gọt giũa đến hoàn mỹ. Đôi mắt vàng kim của nàng càng thêm rực rỡ, như thể có thể nhìn thấu vàng bạc trong lòng đất. Bộ ngực “Bưởi mọng” càng thêm căng tròn, như hai mặt trời nhỏ.

“Xảo Nhi (Trương Xảo Nhi).”

Xảo Nhi (Vợ 3) hưng phấn, không chờ ĐKS ngậm đan, nàng đã chủ động hôn hắn.

Một nụ hôn của “Đam Mê”.

Luồng sáng màu đồng (Nguồn Sống 3 – Công Nghiệp) bùng lên. Vẻ đẹp 29 tuổi, hừng hực sức sống của nàng… được “nâng cấp”. Làn da nàng săn chắc như thép, nhưng lại mịn màng như lụa. Đôi “bóng thép” (ngực) như được nung lại, hoàn hảo không tì vết.

“Yên Nhi (Mộ Dung Yên).”

Mộ Dung Yên (Vợ 4) quỳ xuống, ngẩng cao đầu, kiêu hãnh.

Hắn hôn nàng. Một nụ hôn của “Chinh Phục”.

Luồng sáng màu đỏ (Nguồn Sống 4 – Quân Sự) bùng lên. Vẻ đẹp 30 tuổi, sắc bén như dao của nàng… trở thành một “Thanh Kiếm Hoàn Mỹ”. Tóc nàng đỏ rực lên, sát khí và vẻ đẹp hòa quyện, tạo thành một “Nữ Thần Chiến Tranh” thực thụ. Bộ ngực “dây cung” căng cứng, như thể chỉ cần chạm vào là đứt tay.

“Linh San (Hạ Linh San).”

Hạ Linh San (Vợ 5) e thẹn, run rẩy. Nàng là người thanh khiết nhất.

Hắn hôn nàng. Một nụ hôn của “Thanh Tẩy”.

Luồng sáng màu trắng (Nguồn Sống 5 – Y Tế) bùng lên. Vẻ đẹp 29 tuổi, thanh khiết như sen của nàng… “thăng hoa”. Nàng không còn là “Y Tiên”, nàng là “Tiên Nữ” giáng trần. Làn da nàng như phát ra ánh sáng. Cặp “Ngọc Thạch Ôn Dưỡng” (ngực) tỏa ra một luồng sinh khí ấm áp.

Cuối cùng. “Thiển Nhi (Tô Thiển).”

Tô Thiển (Vợ 6), “Nữ Hoàng Bóng Tối”, mỉm cười quyến rũ. Nàng quỳ xuống, không chỉ dâng lên đôi môi, mà còn dâng lên cả linh hồn.

Hắn hôn nàng. Một nụ hôn của “Sở Hữu”.

Luồng sáng màu đen (Nguồn Sống 6 – Tình Báo) bùng lên. Vẻ đẹp 29 tuổi, bí ẩn, chết người của nàng… trở thành “Cực Hạn”. Nàng là bóng tối, là vực thẳm quyến rũ nhất. Bộ ngực “U Ảnh” như có ma lực, hút mọi ánh nhìn vào đó.

Nghi thức… hoàn tất.

Cỗ xe im lặng.

Bảy con người. Bảy vị thần.

Một ĐKS 25 tuổi, hoàn mỹ, bá đạo. Sáu vị phu nhân, tất cả đều mang vẻ đẹp của tuổi 25, nhưng là 25 tuổi đã được “hoàn mỹ hóa”. Họ là sáu vẻ đẹp tuyệt đối, đại diện cho sáu trụ cột của đế chế.

Họ nhìn nhau. Họ không cần nói.

Họ cảm nhận được luồng sinh lực vô tận trong cơ thể. Họ cảm nhận được sự kết nối vĩnh cửu.

Một trăm năm. Họ sẽ cùng nhau như thế này… trong 100 năm nữa.

Cỗ xe dừng lại.

“Két…”

Họ đã về đến Diệp Gia Trang.

“Chủ nhân, Lục Vị Phu Nhân, đã đến nơi.” Giọng “Ảnh Vệ” bên ngoài vang lên.

“Mở cửa,” ĐKS ra lệnh.

Hắn đứng dậy. Hắn bước xuống trước.

Ánh mặt trời buổi chiều chiếu vào hắn.

Toàn bộ “Thiết Ưng Vệ” và gia nhân trong Diệp Gia Trang, những người đang xếp hàng nghênh đón “Vạn Hộ Quốc Công”, sững sờ.

Người… người bước xuống xe… là ai?

Một thanh niên 25 tuổi? Đẹp như một vị thần? Khí thế này… còn đáng sợ hơn cả “Lão Gia” của họ!

“Là… là ta.” ĐKS mỉm cười.

Họ nghe giọng nói. Họ nhận ra!

“Trời ơi! Lão Gia… trẻ… trẻ lại rồi!” “Thần tích! Thần tích!”

Toàn bộ gia nhân, vệ sĩ, đồng loạt quỳ rạp. Lần này, họ không chỉ quỳ vì “uy quyền”. Họ quỳ vì “thần thánh”!

Nhưng, cú sốc lớn nhất… vẫn còn ở phía sau.

Sáu cánh cửa xe còn lại, đồng loạt mở ra.

Sáu vị “Nữ Thần” bước xuống.

Uyển Thanh, Lâm Nguyệt, Xảo Nhi, Mộ Dung Yên, Linh San, Tô Thiển.

Họ… tất cả… đều trẻ lại!

Họ không chỉ trẻ lại. Họ “đẹp” đến mức không thể diễn tả. Vẻ đẹp của họ không còn là vẻ đẹp của trần gian. Đó là vẻ đẹp của “Thần”.

Sáu luồng khí tức (Nông, Thương, Công, Quân, Y, Ẩn) hòa quyện vào nhau, tạo thành một “Thần Vực” bao trùm Diệp Gia Trang.

Toàn bộ vệ sĩ, gia nhân… cứng đờ. Họ không dám thở. Họ chỉ biết dập đầu.

ĐKS mỉm cười, nhìn sáu người vợ hoàn mỹ của mình. Hắn dang tay ra.

Sáu nàng mỉm cười, bước đến, đứng bên cạnh hắn.

Bảy vị thần. Trẻ trung. Bất tử (trong 100 năm). Quyền lực tuyệt đối.

“Các nàng,” ĐKS nhìn sáu nàng. “Giai đoạn ‘Vinh Quang’ đã xong. Bây giờ… là lúc chúng ta bắt đầu ‘Thập Kỷ Hoàng Kim’.”

Các phu nhân lập tức hiểu ý.

Họ đã có quyền lực, có tuổi trẻ vĩnh cửu. Giờ là lúc… tạo ra “di sản” cho “Thần Triều” này.

Đó là kế hoạch sinh 70 người con còn lại.

Ánh mắt ĐKS rực lửa. Hắn nhìn sáu nàng. Đêm nay, “Hội Nghị Yếm Đỏ” đầu tiên của “Thần Triều Bất Tử”, sẽ bắt đầu.


Chương 36: “Thập Kỷ Hoàng Kim”

Sự im lặng bao trùm Diệp Gia Trang.

Sự im lặng này còn đáng sợ và áp bức hơn cả tiếng gào thét của vạn quân.

Toàn bộ “Thiết Ưng Vệ”, “Ảnh Vệ”, “Hộ Vệ Siêu Phẩm” và hàng ngàn gia nhân, tất cả đều đang quỳ rạp trên mặt đất, dập đầu lia lịa, nhưng không một ai dám phát ra tiếng động. Trán họ đập xuống nền đá xanh kiên cố, vang lên những tiếng “cộp, cộp” khô khốc.

Họ không dám ngẩng đầu. Họ không dám thở mạnh.

Trước mặt họ, không còn là “Vạn Hộ Quốc Công” 63 tuổi (dù ngoại hình 40) và sáu vị “Chi Mẫu Phu Nhân” xinh đẹp, trưởng thành.

Trước mặt họ, là Bảy Vị Thần.

ĐKS (Diệp Khang Sơ), ở hình dáng 25 tuổi hoàn mỹ, đứng đó, hắc bào tung bay. Hắn không tỏa ra sát khí. Hắn chỉ đứng im, nhưng cái “Uy Quyền Đế Vương” thuần khiết, kết hợp với luồng sinh lực vô tận của “Thanh Xuân Bất Tử”, đã tạo thành một “Thần Vực” (God’s Domain) vô hình, đè bẹp linh hồn của tất cả mọi người.

Bên cạnh hắn, sáu vị “Nữ Thần” cũng ở hình dáng 25 tuổi hoàn mỹ.

Uyển Thanh (Vợ 1), ánh sáng lục nhạt của “Sinh Cơ” (Nông) khiến cây cỏ xung quanh nàng như muốn vươn mình. Lâm Nguyệt (Vợ 2), ánh sáng vàng kim của “Tài Phú” (Thương) khiến không khí lấp lánh như bụi vàng. Trương Xảo Nhi (Vợ 3), ánh sáng màu đồng của “Sáng Tạo” (Công) khiến các vũ khí kim loại của vệ sĩ khẽ run rẩy. Mộ Dung Yên (Vợ 4), ánh sáng đỏ rực của “Chiến Tranh” (Quân) khiến máu của mọi người như muốn sôi lên rồi đông cứng lại. Hạ Linh San (Vợ 5), ánh sáng trắng của “Thanh Tẩy” (Y) khiến mọi vết thương (của những người dập đầu) lập tức ngưng chảy máu. Tô Thiển (Vợ 6), ánh sáng đen huyền bí của “U Ảnh” (Ẩn) khiến bóng của mọi người như bị hút vào chân nàng.

“Thần… Thần tích giáng lâm! Thần Triều Bất Tử!” Một vị “Thiết Ưng Vệ” râu tóc bạc phơ, người đã đi theo Mộ Dung Yên từ những ngày đầu, hét lên một tiếng cuồng tín, rồi ngất lịm đi.

“Đứng dậy hết đi,” ĐKS lên tiếng.

Giọng nói 25 tuổi của hắn, trong trẻo, mạnh mẽ, nhưng mang theo sự thâm trầm của một linh hồn trăm tuổi, đánh thẳng vào màng nhĩ mỗi người.

Mọi người run rẩy đứng dậy, nhưng vẫn cúi đầu 90 độ, không dám nhìn thẳng.

“Từ hôm nay,” ĐKS tuyên bố. “Ta và Lục Phủ Phu Nhân… đã đạt được ‘Thanh Xuân Vĩnh Cửu’. Diệp Gia… chính thức bước vào ‘Kỷ Nguyên Thần Thánh’.”

“Thần Chủ Vạn Tuế!” “Lục Vị Nữ Thần Vạn Tuế!”

Không còn là “Quốc Công thiên tuế”. Họ đã tự động đổi xưng hô.

ĐKS hài lòng gật đầu. Hắn nhìn sáu người vợ yêu của mình. Họ đang nhìn lại hắn, ánh mắt lấp lánh. Họ đang “khám phá” lẫn nhau trong hình hài mới này.

“Các nàng,” hắn mỉm cười. “Chúng ta vào trong. ‘Hội Nghị Yếm Đỏ’ tối nay… sẽ là buổi họp quan trọng nhất lịch sử Diệp Gia.”

Đêm đó. Phu Quân Các, “Phòng Tình Yêu Toàn Diện”.

Nơi này đã được trang hoàng lại. Không còn là sự xa hoa của quyền lực, mà là sự trang nghiêm của một “Thánh Điện”. Ánh nến Lưu Ly chiếu rọi, phản chiếu lên bảy thân thể…

Bảy thân thể 25 tuổi, hoàn mỹ đến từng milimet.

Nếu như trước đây, họ mặc “Yếm Đỏ” là để “thị tẩm”, để thể hiện sự phục tùng.

Thì hôm nay, họ mặc “Yếm Đỏ”… là để “Tế Lễ”.

Bảy người họ, ĐKS và sáu phu nhân, không ai nói gì. Họ đang ngồi trong một cái bồn tắm nước nóng khổng lồ, được rắc đầy dược liệu quý của Hạ Linh San.

Họ đang “cảm nhận”.

“Phu quân…” Trương Xảo Nhi (Vợ 3) là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng. Nàng vươn cánh tay ngọc ngà, chạm vào lồng ngực săn chắc như thép của ĐKS. “Ngài… ngài thật hoàn mỹ. Cảm giác này… còn thật hơn cả mơ!”

“Các nàng cũng vậy,” ĐKS mỉm cười. Hắn đang ở giữa. Sáu nàng vây quanh.

Hắn nhìn Uyển Thanh (Vợ 1). Làn da 25 tuổi của nàng trong suốt như ngọc, bộ ngực “Đào tơ” giờ đây căng mọng, hoàn mỹ, như trái đào tiên vừa chín tới. Hắn nhìn Lâm Nguyệt (Vợ 2). Thân hình đồng hồ cát của nàng giờ đây “cực hạn” về tỷ lệ. Bộ ngực “Bưởi mọng” kiêu hãnh, tròn đầy, như hai mặt trời vàng kim. Hắn nhìn Xảo Nhi (Vợ 3). Cơ thể nàng không có một chút mỡ thừa, săn chắc như một Nữ Thần Hy Lạp. Đôi “Bóng thép” (ngực) đàn hồi, mạnh mẽ. Hắn nhìn Mộ Dung Yên (Vợ 4). Nàng như một thanh kiếm báu vừa ra khỏi vỏ. Tóc đỏ, da trắng, và bộ ngực “Dây cung” căng cứng, chỉ cần chạm vào là có thể cảm nhận được sức bật kinh hoàng. Hắn nhìn Hạ Linh San (Vợ 5). Nàng là “Tiên Nữ”. Làn da phát sáng, thân thể thanh khiết. Cặp “Ngọc Thạch Ôn Dưỡng” (ngực) tỏa ra hương thơm dược liệu, ấm áp, mềm mại. Hắn nhìn Tô Thiển (Vợ 6). Nàng là “Yêu Thần” (Succubus). Làn da trắng tương phản với mái tóc đen. Nàng là bóng tối quyến rũ nhất, bộ ngực “U Ảnh” như có ma lực, hút hồn người ta.

Bảy “Thần Thể” 25 tuổi. Hoàn mỹ. Vô tì vết.

“Các nàng cảm thấy thế nào?” ĐKS hỏi, giọng khàn đi. Hắn… 25 tuổi, với sinh lực của một con rồng, đang ở giữa sáu “Nữ Thần” cũng 25 tuổi. Áp lực này, thật sự quá lớn.

“Thiếp…” Hạ Linh San (Vợ 5) đỏ mặt. “Thiếp cảm thấy… cơ thể như được tái tạo. Mọi kinh mạch đều thông suốt. Y thuật của thiếp… dường như đã đột phá đến một cảnh giới mới. Thiếp có thể ‘nhìn’ thấy dòng chảy sinh mệnh.”

“Đúng vậy!” Xảo Nhi (Vợ 3) đập nước. “Trong đầu thiếp… đang nảy ra hàng ngàn ý tưởng! Cỗ máy hơi nước? Quá lạc hậu! Thiếp muốn tạo ra ‘Cỗ Máy Ma Năng’ (Energy Core)! Một trăm năm! Ha ha! Một trăm năm!”

“Sát khí của thiếp… cũng thuần khiết hơn,” Mộ Dung Yên (Vợ 4) nhắm mắt. “Thiếp có thể cảm nhận được ‘Chiến Ý’ của vạn vật.”

“Tiền…” Lâm Nguyệt (Vợ 2) mỉm cười, nụ cười làm điên đảo chúng sinh. “Thiếp đột nhiên cảm thấy… tiền bạc của vương quốc này quá nhỏ bé. Phu quân, 100 năm… thiếp muốn ‘Kim Phiếu’ của chúng ta… trở thành đơn vị tiền tệ duy nhất của cả thế giới này.”

Tô Thiển (Vợ 6) thì thầm: “Thiếp có thể ‘nghe’ thấy. ‘Ảnh Vệ’ cách đây 10 dặm… đang thì thầm điều gì. ‘Ám Võng’ của thiếp… sẽ không còn giới hạn.”

Cuối cùng, Uyển Thanh (Vợ 1) dịu dàng dựa vào ngực ĐKS. Nàng không nói về quyền lực. Nàng áp tay lên bụng mình.

“Phu quân,” nàng thì thầm, “Thiếp cảm thấy… cơ thể này… khao khát được ‘gieo mầm’. Nó khao khát được tạo ra những sinh mệnh hoàn mỹ… cho ngài.”

Câu nói của Uyển Thanh, đã đánh trúng vào chủ đề chính của đêm nay.

ĐKS ôm chặt nàng. “Thanh Nhi nói đúng.”

Hắn nhìn cả sáu nàng. “Chúng ta đã có quyền lực. Chúng ta đã có thanh xuân vĩnh cửu. Chúng ta đã là ‘Thần’. Nhưng… một ‘Thần Triều’, không thể chỉ có 7 vị thần.”

Hắn đứng dậy, bước ra khỏi bồn tắm. Thân thể 25 tuổi hoàn mỹ của hắn hiện ra. Sáu vị phu nhân đều nín thở, mặt đỏ bừng.

“Chúng ta cần…” ĐKS tuyên bố. “Di Sản.”

“Chúng ta cần những ‘Thần Tử’ (Con của Thần), những ‘Bán Thần’ (Demigod) để kế thừa và mở rộng ‘Thần Triều’ này!”

“Phu quân,” Lâm Nguyệt (Vợ 2) cũng bước ra, mái tóc vàng kim ướt sũng dán vào thân thể hoàn mỹ. “Ngài muốn nói đến… kế hoạch sinh 70 người con còn lại?”

“Chính xác.” ĐKS gật đầu. “Nhưng không phải là ’70’. Con số đó là của ‘phàm nhân’.”

Hắn nhìn sáu nàng, ánh mắt rực lửa. “Ta muốn, trong 10 năm tới. Mười năm hoàng kim. Mỗi nàng, sẽ sinh cho ta… 12 người con. Tổng cộng, 72 ‘Thần Tử’!”

72!

Con số này, nếu là trước đây, họ sẽ thấy hoang đường. Nhưng bây giờ, với “Thần Thể” 25 tuổi…

“10 năm, 72 người con…” Hạ Linh San (Vợ 5) lập tức tính toán. “Cơ thể của chúng ta đã được ‘Kim Đan’ hoàn mỹ hóa. Quá trình mang thai sẽ không còn là 9 tháng 10 ngày. Có thể rút ngắn… chỉ còn 6 tháng! Và sau khi sinh, chỉ cần một ngày là hồi phục!”

Nàng ngẩng lên, mắt sáng rực: “Khả thi! Phu quân, hoàn toàn khả thi! 10 năm, mỗi người sinh 12 đứa… chúng ta thậm chí có thể làm nhanh hơn!”

“Ha ha!” Xảo Nhi (Vợ 3) nhảy cẫng lên, “Bóng thép” rung động. “Thiếp thích ‘sản xuất’ hàng loạt! 72 ‘Thiên Tài Cơ Khí’ tí hon! Tuyệt!”

“72 ‘Chiến Binh’!” Mộ Dung Yên (Vợ 4) siết nắm đấm. “72 ‘Thương Nhân’!” Lâm Nguyệt (Vợ 2) mỉm cười. “72 ‘Y Sư’!” Hạ Linh San (Vợ 5) gật đầu. “72 ‘Gián Điệp’!” Tô Thiển (Vợ 6) liếm môi. “72… đứa trẻ để thiếp chăm sóc,” Uyển Thanh (Vợ 1) mỉm cười dịu dàng.

“Kế hoạch này,” ĐKS tuyên bố, “Sẽ được gọi là ‘Thập Kỷ Hoàng Kim’.”

“Mục tiêu: 10 năm, 72 ‘Thần Tử’. Nhiệm vụ: Tạo ra một thế hệ kế thừa ‘Bán Thần’, mang trong mình dòng máu ‘Bất Tử’ của chúng ta.”

“Để làm điều này,” Uyển Thanh (Vợ 1) lên tiếng, với tư cách “Chủ Mẫu Nội Các”. “Chúng ta cần một lịch trình ‘gieo mầm’ (thị tẩm) cụ thể. Chúng ta không thể lãng phí bất kỳ ngày nào.”

Lâm Nguyệt (Vợ 2) tiếp lời: “Thiếp đề nghị. ‘Phòng Tình Yêu Toàn Diện’ này, sẽ trở thành ‘Thánh Điện Sáng Tạo’. Mỗi đêm. Phu quân sẽ ‘lâm hạnh’ (gieo mầm) cho một phu nhân. Xoay vòng. 6 ngày một chu kỳ. Ngày thứ 7, sẽ là ‘Đại Lễ Tế Thần’ (7 người cùng thị tẩm).”

“Ý kiến hay!” Xảo Nhi (Vợ 3) giơ tay. “Như vậy, ai cũng có cơ hội! Rất ‘cơ khí’, rất ‘hiệu suất’!”

“Thiếp…” Hạ Linh San (Vợ 5) đỏ mặt. “Thiếp sẽ chuẩn bị ‘Thánh Dược Bổ Thần’ cho phu quân. Mặc dù… ngài không cần. Nhưng nó sẽ giúp ‘hạt giống’ của ngài… mạnh mẽ hơn nữa.”

“Tốt lắm!” ĐKS cười lớn. “Một kế hoạch hoàn hảo!”

Hắn nhìn sáu vị Nữ Thần của mình. Họ đã mặc xong “Yếm Đỏ”, đứng thành một hàng. Sáu thân thể 25 tuổi hoàn mỹ, sáu bộ ngực kiệt tác của tạo hóa (Đào Tơ, Bưởi Mọng, Bóng Thép, Dây Cung, Ngọc Thạch, U Ảnh), tất cả đều đang run rẩy vì kích động và… khao khát.

Họ không chỉ khao khát tình yêu. Họ khao khát được “sáng tạo”.

“Phu quân,” Uyển Thanh (Vợ 1) bước lên, dâng một chén rượu. “Đêm nay. Là đêm đầu tiên của ‘Thập Kỷ Hoàng Kim’. Theo lịch… là của thiếp.”

“Không,” ĐKS lắc đầu.

Uyển Thanh sững sờ.

“Đêm nay,” ĐKS nhìn cả sáu nàng. “Là ‘Đại Lễ Tế Thần’. Chúng ta… phải cùng nhau ‘khởi động’ Kỷ Nguyên này!”

“A…” Cả sáu nàng đều rên rỉ.

Nếu “thị tẩm 6 phu nhân” lúc 60 tuổi (ngoại hình 40) đã là cực hạn. Thì “thị tẩm 6 Nữ Thần” lúc 25 tuổi… là điều không thể tưởng tượng!

Nhưng… hắn bây giờ, cũng là “Thần” 25 tuổi!

“Các nàng,” ĐKS bế bổng Uyển ThanhLâm Nguyệt lên. “Đến đây! Hãy cho ta thấy… ‘Thần Thể’ của các nàng… khao khát ‘sáng tạo’ đến mức nào!”

Trận chiến ân ái kinh thiên động địa nhất lịch sử bắt đầu.

Không còn là 7 hiệp.

Với “Thần Thể Bất Tử”, sức chịu đựng của họ là vô hạn.

ĐKS (25 tuổi), lần đầu tiên giải phóng toàn bộ “Uy Quyền Đế Vương” của mình. Hắn như một con “Thần Long” giáng thế.

Hắn “cày cấy” trên “mảnh đất màu mỡ” của Uyển Thanh. Hắn “khai thác” “mỏ vàng” của Lâm Nguyệt. Hắn “vận hành” “cỗ máy” của Xảo Nhi. Hắn “chinh phục” “chiến trường” của Mộ Dung Yên. Hắn “thanh tẩy” trong “suối nguồn” của Hạ Linh San. Hắn “chìm đắm” trong “vực thẳm” của Tô Thiển.

Họ chiến đấu từ hoàng hôn đến bình minh.

“Phòng Tình Yêu Toàn Diện” rung chuyển. Âm thanh rên rỉ, tiếng va chạm, tiếng gầm gừ… không còn là của “phàm nhân”. Đó là âm thanh của “Thần Giao”.

Khi ánh bình minh đầu tiên của “Thập Kỷ Hoàng Kim” chiếu vào.

Bảy thân thể hoàn mỹ nằm trên chiếc giường tròn khổng lồ.

Họ không mệt mỏi. Họ… đang tràn ngập sinh lực.

“Phu quân…” Lâm Nguyệt (Vợ 2) gối đầu lên ngực hắn, mỉm cười thỏa mãn. “Thiếp nghĩ… thiếp ‘trúng’ rồi. ‘Hạt giống’ của ngài… thật mạnh mẽ.”

Hạ Linh San (Vợ 5) cũng gật đầu. “Thiếp cũng vậy. Cả sáu… dường như đều đã ‘thụ thai’ ngay trong đêm đầu tiên.”

ĐKS cười lớn. “Tốt! Rất tốt! ‘Hiệu suất’ này, ta rất hài lòng!”

Hắn đứng dậy, nhìn ra cửa sổ. Tân Thái tử (con rối của hắn) đã lên ngôi. Vương quốc này đã nằm gọn trong tay hắn.

Và bây giờ, 100 năm thanh xuân. 72 ‘Thần Tử’ đang trên đường.

Hắn nhìn lại sáu Nữ Thần của mình. Họ đang nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái và yêu thương vô tận.

“Hạnh phúc,” ĐKS lẩm bẩm. “Đây mới là hạnh phúc hoàng kim. Tình yêu của chúng ta… là vô tận.”

“Thập Kỷ Hoàng Kim”… chính thức bắt đầu.


Chương 37: Hôn Sự Hoàng Gia (Làn sóng 1)

Năm năm đã trôi qua kể từ “Đêm Khởi Đầu” của “Thập Kỷ Hoàng Kim”.

Năm năm này, đối với vương quốc bên ngoài, là năm năm thịnh vượng và hòa bình nhất trong lịch sử. Dưới sự “cố vấn” của “Vạn Hộ Quốc Công” ĐKS (Diệp Khang Sơ) và sự trị vì (như một con rối ngoan ngoãn) của Tân Vương (em trai Công chúa Minh Tuệ), toàn bộ vương quốc đã thay da đổi thịt. “Kim Phiếu” của Lâm Nguyệt (Vợ 2) đã thay thế hoàn toàn tiền đồng. “Xi Măng Cốt Thép” của Trương Xảo Nhi (Vợ 3) đã xây dựng những cây cầu và thành trì kiên cố. “Thiết Ưng Quân” của Mộ Dung Yên (Vợ 4) đã dẹp tan mọi thổ phỉ biên cương. “Hệ Thống Y Tế Kháng Sinh” của Hạ Linh San (Vợ 5) đã cứu sống hàng triệu người. “Lúa Gạo Vua” của Uyển Thanh (Vợ 1) đã xóa sổ nạn đói. Và “Ám Võng” của Tô Thiển (Vợ 6) đã bóp chết mọi âm mưu phản loạn từ trong trứng nước.

Diệp Gia, không còn nghi ngờ gì nữa, đã là “Thần Triều”.

Nhưng bên trong Diệp Gia Trang – nơi giờ đây được gọi là “Thần Điện Diệp Gia” – sự thay đổi còn kinh thiên động địa hơn.

“Thánh Điện Sáng Tạo” (Phòng Tình Yêu Toàn Diện) đã vận hành với 100% công suất.

Với “Thần Thể” 25 tuổi và sự hỗ trợ của “Thánh Dược Bổ Thần” (của Linh San), kế hoạch “Thập Kỷ Hoàng Kim” diễn ra vô cùng thuận lợi. Sáu vị “Nữ Thần” thay phiên nhau mang thai. Quá trình mang thai 6 tháng, hồi phục 1 ngày. Cứ thế, xoay vòng.

Sau 5 năm, “Thần Điện Diệp Gia” đã chào đón thêm… 60 “Thần Tử” (Bán Thần)!

Mỗi phu nhân (trung bình) sinh được 10 người con. Cộng với ba người con đầu (Diệp An, Diệp Minh, Diệp Phi), ĐKS giờ đã có 63 người con.

Diệp Gia Trang tràn ngập tiếng cười nói của những đứa trẻ “Bán Thần”. Chúng sinh ra đã có “Thần Lực” (sức mạnh của cha) và “Nguồn Sống Lực” (năng lực của mẹ). Chúng 3 tuổi đã biết đọc bản vẽ cơ khí (con Xảo Nhi), 4 tuổi đã có thể cảm nhận dòng tiền (con Lâm Nguyệt), 5 tuổi đã có thể dùng “Chiến Ý” (con Mộ Dung Yên).

Chúng là một thế hệ kế thừa hoàn mỹ, được nuôi dưỡng bởi sáu “Nữ Thần” và được huấn luyện bởi “Thần Chủ” ĐKS.

Và hôm nay, là ngày trọng đại nhất của “Thần Triều” kể từ “Đại Lễ Tấn Phong”.

Hôn sự của “Thái Tử Thần Triều” – Diệp An.

Diệp An, con trai trưởng của ĐKSUyển Thanh, năm nay 20 tuổi. (Tính từ lúc sinh ra ở Chương 2, cộng thêm các thời gian trôi qua).

Là con trai đầu tiên, Diệp An không giống 60 “Bán Thần” sinh ra từ “Thần Thể”. Chàng không có sức mạnh bẩm sinh kinh thiên động địa. Nhưng chàng là người đặc biệt nhất.

Chàng 20 tuổi, ngoại hình giống mẹ Uyển Thanh (dịu dàng, nho nhã, tuấn tú), nhưng đôi mắt… lại giống hệt cha ĐKS (thâm trầm, sắc bén, mang theo một sự bá đạo ẩn giấu). Chàng là người duy nhất đã trải qua tuổi thơ “phàm nhân”, đã chứng kiến cha mẹ mình từ con số 0 xây dựng đế chế. Chàng đã trải qua “Đại Nạn Gia Tộc” (C17), đã tham gia “Mỹ Nhân Kế” (C30).

Chàng là “Căn Cơ” (Nền Tảng) của thế hệ kế thừa.

Và người chàng cưới, không ai khác, chính là Công chúa Minh Tuệ, 18 tuổi, em gái của Hoàng đế đương triều.

Mối duyên phận này đã được định từ 5 năm trước, khi chàng (15 tuổi) diễn màn kịch quyến rũ (C30), và nàng (13 tuổi) đã đem lòng yêu chàng “Diệp An công tử” tuấn tú, tài ba, người đã vạch trần âm mưu của Linh Lung và cứu cả hoàng tộc.

Đây là một “Hôn Sự Hoàng Gia”, một sự kết hợp giữa “Thần Triều” (Diệp Gia) và “Hoàng Quyền” (triều đình).

Buổi tối trước ngày cưới. Phu Quân Các, thư phòng riêng của ĐKS.

Không phải “Nghị Sự Các” hay “Thánh Điện Sáng Tạo”. Chỉ có hai cha con.

ĐKS (vẫn 25 tuổi hoàn mỹ) và Diệp An (20 tuổi, tuấn tú).

Họ trông như hai huynh đệ, hơn là cha con. Nhưng Diệp An đứng trước mặt ĐKS, vô cùng kính cẩn.

“Phụ thân, ngài gọi con.”

“An Nhi,” ĐKS mỉm cười, đặt tách trà xuống. “Ngày mai con thành thân rồi. Con… có hồi hộp không?”

Diệp An khẽ gật đầu. “Có một chút. Minh Tuệ là một cô gái tốt. Con… sẽ đối xử tốt với nàng.”

“Tốt,” ĐKS gật đầu. “Nhưng con có biết, ‘gia pháp’ của Diệp Gia chúng ta khi thành thân là gì không?”

“Gia pháp?” Diệp An ngạc nhiên. Chàng chỉ biết “Luật Lệ Bàn Ăn” và “Nội Các Yếm Đỏ” (dành cho các phu nhân của cha).

ĐKS đứng dậy, vỗ vai con trai. “An Nhi, con là con trai trưởng của ta. Con là người sẽ kế thừa ‘Căn Cơ’ (Nông Nghiệp) của mẫu thân con, và ‘Trí Tuệ’ (Chiến Lược) của ta. Con có biết, Diệp Gia chúng ta… vì sao lại có ngày hôm nay không?”

“Vì sự anh minh của phụ thân, và tài năng của sáu vị mẫu thân ạ.”

“Đúng, nhưng chưa đủ.” ĐKS nói, giọng thâm trầm. “Đó là vì… ‘Duyên Phận’. Và ‘Duyên Phận’ của nam nhân Diệp Gia chúng ta, nó rất đặc biệt.”

ĐKS bắt đầu kể lại. Hắn kể lại cái ngày hắn “tái sinh” 80 tuổi, và “sờ ngực 30s” với mẫu thân con, Uyển Thanh.

“Cái… cái gì?” Diệp An sững sờ. Chàng biết cha mình có 6 vợ, nhưng câu chuyện “khởi đầu” này… quá…

“Con thấy hoang đường?” ĐKS cười. “Ta cũng thấy vậy. Nhưng đó là ‘duyên phận’. Khi bàn tay ta chạm vào ‘Nguồn Sống’ (ngực) của mẫu thân con, ta đã được ‘tái sinh’. Khi ta chạm vào ‘Nguồn Sống’ của Lâm Nguyệt, ta có ‘Thương Mại’. Chạm vào Xảo Nhi, ta có ‘Công Nghiệp’. Chạm vào Mộ Dung Yên, ta có ‘Quân Sự’. Chạm vào Linh San, ta có ‘Y Tế’. Chạm vào Tô Thiển, ta có ‘Tình Báo’.”

“Bàn tay của nam nhân Diệp Gia,” ĐKS giơ tay mình lên, “Là ‘Bàn Tay Định Mệnh’. Nó có khả năng ‘kích hoạt’ ‘Nguồn Sống’ của người phụ nữ thuộc về chúng ta.”

“Đây, không phải là ‘dâm dục’. Đây là ‘Nghi Thức’.” “Đây, không phải là ‘chiếm đoạt’. Đây là ‘Khế Ước’.”

Diệp An, từ sững sờ, chuyển sang… bừng tỉnh. Chàng là người thông minh nhất. Chàng hiểu ra.

“Ý phụ thân là…”

“Đúng vậy,” ĐKS nhìn thẳng vào mắt con trai. “Minh Tuệ, là ‘Nguồn Sống’ đầu tiên của con. Nàng đại diện cho ‘Hoàng Gia Vận Khí’. Con cưới nàng, không chỉ là vì tình yêu. Con cưới nàng, là để ‘hấp thụ’ và ‘hòa hợp’ cái ‘Vận Khí’ đó vào Diệp Gia.”

“Đêm tân hôn,” ĐKS ra lệnh, “Trước khi làm bất cứ điều gì, con phải thực hiện ‘Nghi Thức Sờ Ngực’. Con phải dùng ‘Bàn Tay Định Mệnh’ của mình, ‘kích hoạt’ nàng.”

Diệp An hít một hơi thật sâu. Chàng quỳ một gối xuống. “Phụ thân yên tâm. Con đã hiểu. Con… sẽ ‘Kế Thừa Duyên Phận’ này.”

“Tốt,” ĐKS hài lòng. “Còn một điều nữa. ‘Nghi Thức Thị Tẩm’.”

Hắn ghé tai con trai, thì thầm vài câu.

Mặt Diệp An, từ đỏ, chuyển sang tím. “Phụ… phụ thân… 7… 7 hiệp? Con… con…”

“Con là con trai của ta,” ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) cười ngạo mạn. “Nếu ta (60 tuổi) làm được, thì con (20 tuổi) không thể làm được?”

“Nhưng… con không có ‘Thần Thể’ như ngài…”

“Ai nói?” ĐKS cười. Hắn đặt tay lên vai Diệp An. Một luồng “Thần Lực” thuần khiết truyền vào. “Con là con trai trưởng của ta. Ta ‘ban’ cho con sức mạnh. Hơn nữa… mẫu thân con đã chuẩn bị quà cho con rồi.”

Cùng lúc đó. Tại “Uyển Thanh Cung” (cung điện của Vợ 1).

Uyển Thanh (vẫn 25 tuổi hoàn mỹ) đang ngồi cùng Công chúa Minh Tuệ (18 tuổi).

Minh Tuệ vô cùng kính cẩn. Trước mặt nàng, không phải là “mẹ chồng”, mà là một trong sáu vị “Nữ Thần” đang trị vì vương quốc, người đã “bất tử” về nhan sắc.

“Minh Tuệ,” Uyển Thanh mỉm cười dịu dàng, nắm lấy tay nàng. “Từ ngày mai, con là con dâu của Diệp Gia, là vợ của An Nhi. Con… có biết ‘nội quy’ của nữ nhân Diệp Gia là gì không?”

“Con… con không rõ lắm,” Minh Tuệ rụt rè. “Có phải là ‘tam tòng tứ đức’ không ạ?”

Uyển Thanh bật cười. “Những thứ đó, là của phàm nhân. ‘Nội quy’ của Diệp Gia, chỉ có một. Đó là ‘Phục Tùng Tuyệt Đối’ với phu quân của mình.”

“Phục tùng… tuyệt đối?”

“Đúng vậy,” Uyển Thanh nghiêm mặt. “Nam nhân Diệp Gia, họ không phải người thường. Họ là ‘Chủ Nhân’. An Nhi, nó là con trai trưởng. Sau này, nó cũng sẽ có ‘Nguồn Sống’ của riêng nó, giống như phu quân của ta.”

Nàng nhìn Minh Tuệ. “Con, là ‘Nguồn Sống’ đầu tiên của nó. Con là ‘Căn Cơ’ (Nền Tảng) cho thế hệ thứ ba của Diệp Gia.”

“Con… con phải làm gì ạ?” Minh Tuệ vừa hồi hộp, vừa có chút tự hào.

Uyển Thanh lấy ra một chiếc hộp gấm.

Bên trong, không phải vàng bạc châu báu. Mà là… một chiếc “Yếm Đỏ”.

Nó được may bằng tơ lụa thượng hạng nhất, nhưng kiểu dáng… giống hệt chiếc yếm mà sáu vị “Nữ Thần” mặc trong “Hội Nghị Nội Các”.

“Đây…” Minh Tuệ đỏ mặt.

“Đây là ‘Chiến Bào’ của nữ nhân Diệp Gia,” Uyển Thanh nói, giọng đầy tự hào. “Đêm tân hôn. Con phải mặc nó.”

“Và,” Uyển Thanh ghé tai Minh Tuệ, “Khi An Nhi thực hiện ‘Nghi Thức’, con không được chống cự. Con phải ‘mở’ lòng mình ra, ‘dâng hiến’ ‘Nguồn Sống’ của con cho nó. Đó là ‘Khế Ước’ của Diệp Gia. Con hiểu không?”

Minh Tuệ, người đã được Diệp Gia cứu mạng, người đã sùng bái Diệp Gia như “Thần”, lập tức gật đầu, mặt đỏ bừng. “Con… con hiểu. Con nguyện… ‘Phục Tùng Tuyệt Đối’.”

“Ngoan lắm,” Uyển Thanh mỉm cười. Nàng lấy ra một viên đan dược nhỏ (do Hạ Linh San bào chế). “Ăn nó đi. Nó sẽ giúp con… chịu đựng được ‘Thần Lực’ của An Nhi.”

Ngày hôm sau. “Hôn Lễ Thế Kỷ”.

Toàn bộ Kinh Kỳ treo đèn kết hoa. Đám cưới này, còn lớn hơn cả lễ đăng cơ của Hoàng đế.

ĐKS và Lục Phủ Phu Nhân ngồi ở vị trí chủ tọa cao nhất. Hoàng đế (anh trai Minh Tuệ) phải ngồi ở vị trí… khách quý.

Diệp An (20 tuổi) và Minh Tuệ (18 tuổi) trong bộ lễ phục đỏ thêu phượng rồng, đứng bái lạy.

Họ bái lạy trời đất. Họ bái lạy “Thần Chủ” ĐKS và “Lục Vị Nữ Thần”. Họ bái lạy Hoàng đế và Hoàng Thái hậu (cho có lệ).

Buổi lễ diễn ra xa hoa, lộng lẫy, phô trương 100% sức mạnh “Tài Phú” của Lâm Nguyệt. “Lưu Ly” của Xảo Nhi được dùng làm quà tặng cho tất cả khách mời. “Thiết Ưng Quân” của Mộ Dung Yên đứng gác oai phong. “Thánh Dược” của Linh San được dùng làm rượu hỷ. “Ám Võng” của Tô Thiển đảm bảo an ninh tuyệt đối. Và lương thực của Uyển Thanh được phát miễn phí cho toàn dân Kinh Kỳ ăn mừng 3 ngày 3 đêm.

Đây là… “Vinh Quang Của Thần Triều”.

Đêm đó. Tân Phòng.

Căn phòng được trang hoàng lộng lẫy. Minh Tuệ, 18 tuổi, đang ngồi trên giường hỷ. Nàng vô cùng hồi hộp.

Nàng đã cởi bỏ bộ lễ phục rườm rà. Bên trong… nàng chỉ mặc duy nhất một chiếc “Yếm Đỏ” mà Uyển Thanh đã trao.

“Cạch.”

Diệp An bước vào. Chàng cũng đã thay bộ hắc bào thoải mái.

“An… An lang…” Minh Tuệ rụt rè.

Diệp An mỉm cười, nụ cười dịu dàng như gió xuân của mẹ, nhưng ánh mắt lại nóng rực như lửa của cha.

Chàng ngồi xuống bên cạnh nàng. Chàng không vội vàng. Chàng nắm lấy tay nàng.

“Minh Tuệ. Nàng có biết… ta chờ ngày này bao lâu rồi không?”

“Ta… ta cũng vậy…” Minh Tuệ đỏ mặt.

“Tuệ Nhi,” Diệp An hít một hơi thật sâu. “Nàng… có tin vào ‘duyên phận’ không?”

“Duyên phận?”

“Phải. Duyên phận của ta… và nàng. Duyên phận của ‘Diệp Gia’.”

Chàng từ từ kể lại câu chuyện mà ĐKS đã kể. Về “Nguồn Sống”. Về “Bàn Tay Định Mệnh”.

Minh Tuệ, thay vì sợ hãi, lại… mỉm cười. “Mẫu thân (Uyển Thanh) đã nói với ta. Ta… đã chuẩn bị rồi.”

Nàng nhắm mắt lại, khẽ ưỡn bộ ngực 18 tuổi, căng tròn, e ấp dưới lớp yếm đỏ. “An lang… hãy… ‘kích hoạt’ em. Em… là ‘Nguồn Sống’ của chàng.”

Trái tim Diệp An đập mạnh. Chàng không ngờ…

Chàng run rẩy… đặt bàn tay phải của mình lên.

Thời gian đông cứng.

Cảm giác đó!

Một luồng “vận khí” màu vàng nhạt, cao quý, thuần khiết – “Hoàng Gia Vận Khí” – từ cơ thể Minh Tuệ, qua bàn tay Diệp An, ào ạt chảy vào cơ thể chàng!

“A…” Minh Tuệ rên rỉ. Nàng cảm thấy một sự kết nối linh hồn.

Diệp An cảm thấy cơ thể mình như được “nâng cấp”. Dòng máu “Bán Thần” của chàng như được “kích hoạt” hoàn toàn. Chàng cảm thấy mình… đã thực sự trưởng thành.

“Minh Tuệ… Nàng…”

“Em là của chàng,” nàng mở đôi mắt ngấn nước vì hạnh phúc. “Mãi mãi.”

“Phải,” Diệp An cúi xuống, hôn lên trán nàng. “Nàng là của ta.”

Chàng nhìn sâu vào mắt nàng. “Nhưng… ‘Nghi Thức’ chỉ mới bắt đầu.”

Chàng nhớ lại lời dặn của cha. Và viên đan dược của Linh San

“Chúng ta… phải ‘thị tẩm’ theo ‘gia truyền’,” chàng thì thầm.

“Gia truyền?”

“Đúng vậy,” Diệp An mỉm cười, nụ cười bá đạo y hệt ĐKS. “7 hiệp. Để ‘hòa hợp’ hoàn toàn ‘Nguồn Sống’ của chúng ta.”

“A… 7… 7 hiệp?” Minh Tuệ kinh hãi, nhưng cũng đầy mong chờ. Nàng đã uống viên đan của Linh San.

“Đừng sợ,” Diệp An bế bổng nàng lên. “Ta sẽ dịu dàng… ở hiệp đầu tiên.”

Đêm đó. “Thần Giao” của thế hệ thứ hai bắt đầu.

Diệp An, 20 tuổi, với sức mạnh được cha truyền thụ, và dòng máu “Bán Thần” được kích hoạt, đã thể hiện hoàn hảo “Gia Pháp” của Diệp Gia.

Bảy hiệp ân ái, từ e thẹn, đến bùng nổ, đến hòa hợp.

Minh Tuệ, từ một Công chúa, đã hoàn toàn lột xác, trở thành “Diệp Gia Phu Nhân”, “Căn Cơ Nguồn Sống” của thế hệ thứ ba.

Sáng hôm sau.

Khi Diệp An và Minh Tuệ (vẻ mặt rạng rỡ, hạnh phúc, dù đi hơi khó khăn) đến dâng trà.

ĐKS và Lục Phủ Phu Nhân ngồi trên cao.

“Phụ thân, Mẫu thân, Lục vị Mẫu thân, mời dùng trà.”

ĐKS nhìn con trai. Hắn cảm nhận được “Hoàng Gia Vận Khí” đã hòa vào “Thần Lực” của Diệp An. Uyển Thanh nhìn con dâu. Nàng thấy vẻ thỏa mãn và phục tùng trong mắt Minh Tuệ.

Bảy vị “Thần” mỉm cười.

“Tốt. Rất tốt.” ĐKS gật đầu.

“Kế Thừa Duyên Phận”… đã hoàn tất.

Làn sóng Hôn Sự Hoàng Gia… chỉ mới bắt đầu.


Chương 38: Hôn Sự Hoàng Gia (Làn sóng 2)

Sáu tháng trôi qua kể từ “Hôn Lễ Thế Kỷ” của Diệp An và Công chúa Minh Tuệ.

Diệp Gia, hay “Thần Triều Diệp Gia”, đã bước vào một giai đoạn ổn định tuyệt đối. “Kế Thừa Duyên Phận” đã được chứng minh là thành công rực rỡ. Công chúa Minh Tuệ, sau khi được “kích hoạt” “Hoàng Gia Vận Khí” và trải qua “gia pháp thị tẩm 7 hiệp”, đã hoàn toàn lột xác. Nàng không chỉ “Phục Tùng Tuyệt Đối” Diệp An, mà còn trở thành một “Diệp Gia Phu Nhân” kiểu mẫu, phụ tá đắc lực cho chồng mình trong việc quản lý “Căn Cơ Nông Nghiệp” khổng lồ mà UYỂN THANH (Vợ 1) giao phó.

Và tin vui lớn nhất: Minh Tuệ đã mang thai. Đứa cháu “thế hệ thứ ba” đầu tiên của Diệp Gia, mang trong mình dòng máu “Bán Thần” của Diệp An và “Hoàng Gia Vận Khí” của Minh Tuệ, đang được hình thành.

Sự thành công này, như một ngọn lửa, đã chính thức khởi động “Làn Sóng Hôn Sự Hoàng Gia Thứ Hai”.

Mục tiêu: Hai người con trai “thế hệ đầu” còn lại – Diệp Minh và Diệp Phi.

Diệp Minh, 19 tuổi, con trai của ĐKS (Diệp Khang Sơ) và LÂM NGUYỆT (Vợ 2). Diệp Phi, 18 tuổi, con trai của ĐKSTRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3).

Cả hai, giống như Diệp An, đều sinh ra trước khi cha mẹ có “Thần Thể”, nhưng đã trải qua “Đại Nạn Gia Tộc” (C17) và được “Thần Lực” của ĐKS trực tiếp quán đỉnh (truyền sức mạnh). Họ là những “Bán Thần” được tôi luyện, không phải “Bán Thần” sinh ra từ vạch đích như 60 đứa em “Thần Tử” của mình.

Hôn sự của họ, cũng mang tính chất “Nghi Thức” và “Chiến Lược” tối quan trọng.

“Hội Nghị Yếm Đỏ” tại “Thánh Điện Sáng Tạo” (Phòng Tình Yêu Toàn Diện).

ĐKS (vẫn 25 tuổi hoàn mỹ) ngồi trên bảo tọa. Sáu vị “Nữ Thần” (vẫn 25 tuổi hoàn mỹ) vây quanh. Họ vừa kết thúc một “chu kỳ gieo mầm” của “Thập Kỷ Hoàng Kim”. (Số lượng “Thần Tử” đã tăng lên 66).

“Hôn sự của An Nhi rất thành công,” ĐKS mở đầu, giọng nói đầy thỏa mãn. “Nó đã kết nối ‘Thần Triều’ của chúng ta với ‘Hoàng Quyền’. Bây giờ… là lúc kết nối chúng ta với ‘Quan Quyền’ và ‘Quân Quyền’.”

Hắn nhìn LÂM NGUYỆT (Vợ 2), Nữ Hoàng Tài Chính. “Nguyệt Nhi, con trai của nàng, Diệp Minh. Nó thông minh, lạnh lùng, và có tài năng ‘kiểm soát’ tiền bạc giống hệt nàng. Nàng đã chọn được ‘Nguồn Sống’ cho nó chưa?”

LÂM NGUYỆT, trong chiếc yếm đỏ lụa vàng, mỉm cười kiêu ngạo. Bộ ngực “Bưởi mọng” hoàn mỹ của nàng khẽ rung động.

“Phu quân,” nàng nói, giọng sắc như dao. “Diệp Minh của thiếp, sau này sẽ là ‘Thần Chủ Tài Chính’ của Diệp Gia, kiểm soát mạch máu kinh tế của vương quốc. Vợ của nó, không cần quá xinh đẹp, nhưng phải ‘cực kỳ thông minh’ và ‘cực kỳ ngoan ngoãn’.”

“Và thiếp đã chọn được,” nàng gõ ngón tay thon dài. “Lý Nhã Kỳ, 18 tuổi, con gái độc nhất của Tể Tướng đương triều, Lý Khiêm.”

Cái tên này khiến mọi người gật gù. Lý Khiêm, Tể Tướng, là người đứng đầu “Quan Quyền” (Hệ thống quan lại dân sự).

“Lý Nhã Kỳ,” TÔ THIỂN (Vợ 6) bổ sung thông tin, “Được mệnh danh là ‘Kinh Kỳ Đệ Nhất Tài Nữ’. Nàng ta 10 tuổi thuộc lòng kinh sử, 13 tuổi biết tính toán sổ sách quốc khố, 15 tuổi đã thay cha vạch ra kế hoạch thuế khóa. Nàng ta… là một ‘Lâm Nguyệt phiên bản phàm nhân’, chỉ thiếu sự tàn nhẫn.”

“Ha!” LÂM NGUYỆT cười lạnh. “Nó thiếu thứ gì, Diệp Minh của thiếp sẽ ‘ban’ cho nó thứ đó. ‘Phục Tùng Tuyệt Đối’ sẽ mài giũa nàng ta. Gả Diệp Minh cho Lý Nhã Kỳ, chúng ta sẽ ‘kích hoạt’ được ‘Quan Vận’ (Vận khí của quan lại), trói buộc toàn bộ hệ thống hành chính vào ‘Kim Phiếu’ của Diệp Gia. Một liên minh hoàn hảo.”

“Tốt,” ĐKS gật đầu. “Vậy… Diệp Minh sẽ cưới Lý Nhã Kỳ.”

Hắn quay sang TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3), Nữ Thần Cơ Khí. “Xảo Nhi, còn con trai của nàng, Diệp Phi?”

TRƯƠNG XẢO NHI, trong chiếc yếm đỏ bằng lụa mỏng, hưng phấn. Đôi “Bóng thép” (ngực) căng tròn đầy sức sống.

“Ha ha! Phu quân!” Nàng cười lớn. “Diệp Phi của thiếp, nó là ‘Chiến Đấu Cơ Khí’ (Fighting Mech)! Nó thừa hưởng ‘đam mê’ của thiếp và ‘bá đạo’ của ngài! Vợ của nó, không thể là loại ‘bình hoa di động’ chỉ biết tính toán!”

“Thiếp chọn,” nàng đập tay, “Thượng Quan Uyển Nhi, 18 tuổi, con gái duy nhất của Đại Tướng Quân Thượng Quan Hùng!”

Lần này, đến lượt MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) gật đầu. “Lựa chọn tốt. Thượng Quan Hùng là người đứng đầu ‘Quân Quyền’ (Hệ thống quân đội hoàng gia). Thượng Quan Uyển Nhi không phải tiểu thư. Nàng ta từ nhỏ đã ở trong quân doanh, 15 tuổi đã có thể một mình giết 3 con sói, 17 tuổi đã là ‘Phó Tướng’ trong đội quân của cha mình. Nàng ta là một ‘Nữ Tướng’ thực thụ.”

“Chính xác!” XẢO NHI reo lên. “Diệp Phi của thiếp sẽ là ‘Vua Vũ Khí’ tương lai. Vợ của nó phải là ‘Nữ Tướng Quân’! Hai đứa nó kết hợp, ‘Công Nghiệp’ (Vợ 3) và ‘Quân Sự’ (Vợ 4) của Diệp Gia sẽ được ‘rèn’ lại thành một khối thép duy nhất! Gả Diệp Phi cho Uyển Nhi, chúng ta sẽ ‘kích hoạt’ được ‘Chiến Ý’ (Ý chí chiến đấu) của toàn bộ quân đội vương quốc!”

“Tuyệt vời!” ĐKS cười lớn. “Một ‘Hôn Sự Song Trùng’! Diệp Minh cưới ‘Đệ Nhất Tài Nữ’, Diệp Phi cưới ‘Đệ Nhất Nữ Tướng’. ‘Quan Quyền’ và ‘Quân Quyền’, một mẻ bắt hết!”

Hắn đứng dậy, khí thế “Thần Chủ” 25 tuổi bùng nổ. “Các nàng, chuẩn bị đi. Truyền thụ ‘gia pháp’ cho các con dâu. Ta… sẽ đi ‘ban sức mạnh’ cho các con trai.”

Buổi tối. Thư phòng của Diệp Minh (Phòng Tài Chính).

Căn phòng lạnh lẽo, chỉ có tiếng lật sổ sách. Diệp Minh (19 tuổi) giống hệt LÂM NGUYỆT, lạnh lùng, tính toán.

“Phụ thân.”

“Minh Nhi,” ĐKS bước vào. “Ngày mai con thành thân. Con trai của ‘Tài Phú Nữ Thần’, con biết ‘gia pháp’ của Diệp Gia chứ?”

Diệp Minh gật đầu, không chút cảm xúc. “Con đã nghe Diệp An kể lại. ‘Nghi Thức Sờ Ngực’ và ‘Nghi Thức Thị Tẩm 7 hiệp’.”

“Con nghĩ sao về nó?”

“Rất ‘hiệu suất’,” Diệp Minh trả lời. “Dùng một ‘nghi thức’ đơn giản để ‘kích hoạt’ ‘Nguồn Sống’ và ‘khế ước’ sự phục tùng tuyệt đối. Rất logic. Rất cần thiết cho một ‘Thần Triều’.”

ĐKS bật cười. Thằng con này… y hệt mẹ nó.

“Đúng vậy,” ĐKS nói. “Lý Nhã Kỳ, nàng ta là ‘Nguồn Sống’ của con, là ‘Quan Vận’. Con ‘kích hoạt’ nàng ta, không phải vì tình yêu. Mà là vì ‘Sở Hữu’. Con phải ‘đóng dấu’ của Diệp Gia lên ‘Quan Vận’ đó.”

Hắn đặt tay lên vai Diệp Minh, truyền “Thần Lực” vào. “Dùng sức mạnh này. Cho nàng ta biết, ai mới là ‘Chủ Nhân’ của nàng ta. 7 hiệp… là để ‘in’ cái ‘khế ước’ đó vào linh hồn nàng ta.”

“Con đã hiểu,” Diệp Minh cúi đầu. “Tuyệt đối không làm phụ thân thất vọng.”

Buổi tối. Xưởng rèn của Diệp Phi (Phòng Cơ Khí).

Căn phòng nóng rực, đầy bản vẽ và mô hình. Diệp Phi (18 tuổi) giống hệt TRƯƠNG XẢO NHI, mồ hôi nhễ nhại, đang đập một thanh thép.

“Phụ thân!”

“Phi Nhi,” ĐKS cười. “Vẫn còn rèn? Mai cưới vợ rồi.”

Diệp Phi quăng búa. “Ha ha! Cưới vợ cũng là ‘rèn’! Mẫu thân nói vậy!”

“Đúng!” ĐKS khoái trá. “Con trai của ‘Cơ Khí Nữ Thần’ phải hiểu. ‘Gia pháp’ của chúng ta, chính là ‘rèn’!”

“Con biết rồi!” Diệp Phi cười toe toét. “Diệp An nói, ‘Nghi Thức Sờ Ngực’ và ‘7 hiệp’!”

“Đúng. Thượng Quan Uyển Nhi là ‘Nguồn Sống’ của con. Nàng ta là ‘Chiến Ý’, là ‘thép tốt’. Nhưng nàng ta quá ‘cứng’. Con,” ĐKS truyền “Thần Lực” cho con trai, “Phải dùng ‘lửa’ của Diệp Gia, ‘rèn’ nàng ta!”

“Con phải ‘kích hoạt’ nàng ta, làm nàng ta ‘mềm’ ra, rồi ‘rèn’ nàng ta theo hình dạng con muốn! 7 hiệp… là 7 lần ‘tôi thép’! Con hiểu chưa?”

“Đã hiểu!” Diệp Phi gầm lên, hưng phấn tột độ. “Phụ thân yên tâm! Con sẽ ‘rèn’ ra một ‘Thần Khí’ hoàn mỹ nhất!”

Cùng lúc đó. “Lâm Nguyệt Cung” (Cung điện của Vợ 2).

LÂM NGUYỆT (25 tuổi hoàn mỹ) ngồi đối diện Lý Nhã Kỳ (18 tuổi).

Lý Nhã Kỳ, “Đệ Nhất Tài Nữ”, vô cùng thông minh, nhưng trước “Nữ Thần Tài Chính” LÂM NGUYỆT, nàng cảm thấy mình như một học sinh tiểu học.

“Lý Nhã Kỳ,” LÂM NGUYỆT lạnh lùng. “Con biết vì sao Diệp Gia chọn con không?”

“Vì… vì ‘liên minh’ với Tể Tướng Phủ ạ?”

“Sai,” LÂM NGUYỆT ngắt lời. “Chúng ta không ‘liên minh’. Chúng ta ‘thôn tính’. Con là ‘tài sản’ thông minh nhất mà Lý Khiêm có, và Diệp Gia ‘mua’ đứt nó.”

Nàng ném chiếc “Yếm Đỏ” (màu vàng kim) lên bàn.

“Đây là ‘Khế Ước’. Mặc nó vào đêm tân hôn. Con trai ta, Diệp Minh, sẽ ‘đóng dấu sở hữu’ lên ‘Nguồn Sống’ của con. Từ đó về sau, con, Lý Nhã Kỳ, và toàn bộ ‘Quan Vận’ của Lý Gia… thuộc về Diệp Gia. ‘Phục Tùng Tuyệt Đối’. Con làm được không?”

Lý Nhã Kỳ, dù thông minh, cũng tái mặt trước sự bá đạo này. Nhưng… nàng là người thực tế. Nàng biết, đây là “Thần Triều”.

Nàng hít một hơi, quỳ xuống. “Nhã Kỳ… nguyện ‘ký khế ước’.”

“Thông minh,” LÂM NGUYỆT gật đầu, đưa cho nàng một viên đan dược. “Uống đi. Nó giúp con… ‘chịu’ được giá trị của ‘khế ước’.”

Cùng lúc đó. “Xảo Nhi Cung” (Cung điện của Vợ 3).

TRƯƠNG XẢO NHI (25 tuổi hoàn mỹ) đang… vật tay với Thượng Quan Uyển Nhi (18 tuổi).

“Rầm!” XẢO NHI đập tay Uyển Nhi xuống bàn.

“Không tệ!” XẢO NHI cười ha hả. “Sức mạnh của ‘phàm nhân’ mà được như vậy là tốt rồi, Nữ Tướng Quân!”

Thượng Quan Uyển Nhi, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển. Nàng vô cùng kiêu ngạo, nhưng hôm nay đã bị “mẹ chồng” tương lai đả kích.

“Mẫu thân… ngài… ngài mạnh quá!”

“Đương nhiên!” XẢO NHI khoe cơ bắp (dù vẫn hoàn mỹ). “Muốn làm con dâu của ‘Nữ Thần Cơ Khí’, con phải ‘cứng’ như vậy!”

Nàng ném cho Uyển Nhi chiếc “Yếm Đỏ” (màu đồng). “Mặc cái này. Đây là ‘Chiến Bào’ của Diệp Gia. Mềm, nhưng ‘bền’ hơn bất cứ loại giáp nào!”

“Đêm tân hôn,” XẢO NHI khoác vai Uyển Nhi. “Con trai ta, Diệp Phi, nó là ‘lò rèn’. Nó sẽ ‘kích hoạt’ con. Đừng có ‘cứng’ với nó! Con càng ‘cứng’, nó ‘rèn’ càng hăng đấy! Ha ha ha!”

“Nó sẽ ‘thị tẩm’ con 7 hiệp! Đó là ‘gia pháp’! Là ‘tôi thép’! Con phải ‘hợp tác’, để nó ‘rèn’ con thành ‘Thần Khí’ của nó! Hiểu chưa?”

Thượng Quan Uyển Nhi, “Nữ Tướng Quân”, mặt đỏ bừng. “7… 7 hiệp? ‘Rèn’?”

“Đúng!” XẢO NHI nháy mắt, đưa cho nàng viên đan. “Uống đi. ‘Dầu bôi trơn’ cho cỗ máy! Để ‘rèn’ cho mượt! Ha ha ha!”

Ngày hôm sau. “Hôn Lễ Song Trùng”.

Cả Kinh Kỳ nổ tung. Tể Tướng Phủ và Đại Tướng Quân Phủ… cùng lúc gả con gái cho “Thần Triều Diệp Gia”.

Hai đám rước dâu, một (của Lý Nhã Kỳ) thì xa hoa, lộng lẫy, rải “Kim Phiếu”. Một (của Uyển Nhi) thì oai phong, hùng tráng, “Thiết Ưng Quân” hộ tống.

Diệp Minh (lạnh lùng, tuấn tú) và Diệp Phi (nhiệt huyết, mạnh mẽ) đứng cạnh nhau.

“Quan Quyền” và “Quân Quyền”… chính thức bị “Thần Triều” ‘thôn tính’. Liên minh… không, “Sự Sở Hữu” đã vững chắc.

Đêm đó. Hai Tân Phòng. (Diễn ra song song).

Tân Phòng 1 (Diệp Minh & Lý Nhã Kỳ). Căn phòng xa hoa, lạnh lẽo. Lý Nhã Kỳ, “Đệ Nhất Tài Nữ”, mặc “Yếm Đỏ” màu vàng kim, thông minh, nhưng run rẩy.

Diệp Minh bước vào. Lạnh lùng.

“An lang…”

“Nàng biết ‘khế ước’ rồi chứ?” Diệp Minh không vòng vo.

“…Dạ, Mẫu thân (Lâm Nguyệt) đã nói.”

“Tốt,” Diệp Minh gật đầu. “Ta thích người thông minh. Tiết kiệm thời gian.”

Chàng bước tới, không chút dịu dàng. Chàng nhìn nàng như nhìn một ‘món tài sản’ quý giá.

“Mở ‘Nguồn Sống’ của nàng ra.”

Lý Nhã Kỳ run rẩy, nhắm mắt, ưỡn ngực.

Diệp Minh đặt “Bàn Tay Định Mệnh” lên.

Bùng!

Một luồng “Quan Vận” (Vận khí quan trường) màu tím, vô cùng tinh thuần, bị bàn tay Diệp Minh hút mạnh, “kích hoạt” và “đóng dấu”!

“A!” Lý Nhã Kỳ rên rỉ. Nàng cảm thấy linh hồn mình… bị “ký tên”.

“Tốt,” Diệp Minh mỉm cười lạnh lùng. “Nàng là của ta. Bây giờ… là lúc ‘thi hành khế ước’.”

Chàng bế nàng lên. “7 hiệp. Để nàng nhớ kỹ… ai là ‘Chủ Nhân’.”

Đêm đó, “Đệ Nhất Tài Nữ” bị “Thần Chủ Tài Chính” tương lai… ‘kiểm kê’ 7 lần. Nàng từ thông minh, tính toán… bị ‘đánh’ cho đến ‘phục tùng’ hoàn toàn.

Tân Phòng 2 (Diệp Phi & Thượng Quan Uyển Nhi). Căn phòng nóng rực, đầy mô hình. Thượng Quan Uyển Nhi, “Nữ Tướng Quân”, mặc “Yếm Đỏ” màu đồng, kiêu hãnh, nhưng cũng hồi hộp.

Diệp Phi bước vào. Hừng hực.

“Uyển Nhi! Nàng mặc ‘Chiến Bào’ đẹp lắm!”

“Diệp… Diệp lang…”

“Ha ha! Đừng gọi vậy! Gọi ‘Phu Quân’!” Diệp Phi cười lớn. “Đến đây! Ta muốn xem ‘thép tốt’ của Đại Tướng Quân Phủ!”

Chàng bước tới. Uyển Nhi kiêu hãnh, không lùi bước.

“Mẫu thân (Xảo Nhi) nói… chàng muốn ‘rèn’ ta?”

“Chính xác!” Diệp Phi hưng phấn. “Ta muốn ‘kích hoạt’ ‘Chiến Ý’ của nàng!”

Chàng đặt “Bàn Tay Định Mệnh” lên bộ ngực săn chắc, mạnh mẽ của “Nữ Tướng Quân”.

Bùng!

Một luồng “Chiến Ý” (Ý chí chiến đấu) màu đỏ, nóng rực, bùng nổ, cố gắng chống cự!

“Ồ! Còn ‘cứng’ à?” Diệp Phi gầm lên. “Ta thích!”

Chàng dùng “Thần Lực” của mình, ‘đè’ luồng “Chiến Ý” đó xuống, ‘kích hoạt’ và ‘rèn’ nó!

“Aaaa!” Uyển Nhi hét lên. Nàng cảm thấy “Chiến Ý” kiêu hãnh của mình… bị một “lửa” nóng hơn, mạnh hơn… ‘nung chảy’!

“Tuyệt vời!” Diệp Phi bế thốc nàng lên. “Nàng là ‘thép’ của ta! Bây giờ… 7 lần ‘tôi thép’! Bắt đầu!”

Đêm đó, “Nữ Tướng Quân” kiêu hãnh… bị “Vua Vũ Khí” tương lai… ‘rèn’ 7 lần. Nàng từ ‘thép cứng’, bị ‘nung chảy’, ‘đập’, ‘tôi’,… cho đến khi trở thành ‘Thần Khí’ sắc bén, ‘phục tùng’ tuyệt đối ‘lò rèn’ Diệp Phi.

Sáng hôm sau. Dâng trà.

Hai cặp vợ chồng mới. Lý Nhã Kỳ (thông minh, nhưng ngoan ngoãn) và Thượng Quan Uyển Nhi (kiêu hãnh, nhưng sùng bái), cả hai đều đi đứng khó khăn.

ĐKS và Lục Phủ Phu Nhân ngồi trên cao.

LÂM NGUYỆT nhìn Diệp Minh và Lý Nhã Kỳ, gật đầu hài lòng. “Khế ước” đã hoàn tất. TRƯƠNG XẢO NHI nhìn Diệp Phi và Uyển Nhi, cười ha hả. “Rèn” rất thành công.

“Tốt! Rất tốt!” ĐKS tuyên bố.

“Hoàng Quyền”, “Quan Quyền”, “Quân Quyền”. Cả ba trụ cột của “Phàm Triều”, giờ đã hoàn toàn bị “Thần Triều” Diệp Gia khóa chặt.

Liên minh… đã vững chắc như “Bê Tông Cốt Thép”.


Chương 39: Cuộc Thi Kén Rể

Năm năm nữa trôi qua trong “Thập Kỷ Hoàng Kim”.

Mười năm kể từ “Đại Lễ Tấn Phong”, mười năm kể từ “Nghi Thức Kim Đan Bất Tử”.

“Thần Triều Diệp Gia” đã hoàn toàn củng cố vị thế không thể lay chuyển của mình. Ba người con trai trưởng (Diệp An, Diệp Minh, Diệp Phi) đã nắm giữ ba trụ cột “Hoàng-Quan-Quân” của “Phàm Triều”, và các phu nhân của họ (Minh Tuệ, Nhã Kỳ, Uyển Nhi) đã trở thành những “Diệp Gia Phu Nhân” kiểu mẫu, sinh ra thế hệ thứ ba “Bán Thần” đầu tiên.

Quan trọng hơn, kế hoạch “Thập Kỷ Hoàng Kim” của ĐKS (Diệp Khang Sơ) và Lục Phủ Phu Nhân đã chính thức hoàn thành.

“Thánh Điện Sáng Tạo” (Phòng Tình Yêu Toàn Diện) đã vận hành với hiệu suất 120%. Kết quả: 72 “Thần Tử” (Bán Thần) đã ra đời, đúng như kế hoạch.

Mỗi “Nữ Thần” (sáu vị phu nhân) đã sinh ra 12 “Bán Thần” mang “Nguồn Sống Lực” của riêng mình. “Thần Điện Diệp Gia” giờ đây tràn ngập những đứa trẻ thiên tài. Những đứa trẻ 5 tuổi con của LÂM NGUYỆT (Vợ 2) đã có thể điều hành một thương hội nhỏ. Những đứa trẻ 6 tuổi con của MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) đã có thể dùng “Chiến Ý” để thuần phục sói hoang.

Một thế hệ kế thừa hoàn mỹ, hùng mạnh, đảm bảo cho “Thần Triều” bất tử vạn vạn năm.

Nhưng… một “vấn đề” mới, còn đau đầu hơn cả “Đại Hoàng Tử” năm xưa, đã nảy sinh.

Đó chính là: Con gái của ĐKS.

Trong 72 “Thần Tử” đó, có 36 “Thần Nữ” (Nữ Bán Thần).

Giờ đây, lứa “Thần Nữ” đầu tiên (sinh ra trong 2-3 năm đầu của “Thập Kỷ Hoàng Kim”) đã bước vào độ tuổi 16-18.

Nếu các vị phu nhân là “Nữ Thần” 25 tuổi hoàn mỹ, thì con gái của họ, ở tuổi 18, là những “Tiên Nữ” hoàn mỹ. Họ xinh đẹp, mạnh mẽ, thông minh, và mang trong mình “Thần Lực” của cha và “Nguồn Sống Lực” của mẹ.

Họ là những “món hàng”… không, là những “báu vật” mà bất kỳ nam nhân nào trên đời cũng khao khát.

“Thần Điện Diệp Gia” bị “ngập lụt” trong các sớ tấu… cầu hôn.

Các Hoàng đế của các vương quốc lân cận (đã bị “Kim Phiếu” của LÂM NGUYỆT khống chế), các Tướng quân, các “thiên tài” mới nổi, các “nam thần” của vương quốc… tất cả đều xếp hàng, mong muốn được “liên hôn” với Diệp Gia, mong muốn được cưới một “Thần Nữ”.

Họ không chỉ khao khát vẻ đẹp. Họ khao khát “dòng máu Bán Thần”. Họ khao khát “quyền lực” và “công nghệ” của Diệp Gia.

Và điều này, đã chọc giận “Thần Chủ” ĐKS.

“Hội Nghị Yếm Đỏ” (phiên bản khẩn cấp).

ĐKS (25 tuổi hoàn mỹ) đang đập bàn. “Rầm!” Chiếc bàn bằng “Bê Tông Cốt Thép” (của XẢO NHI) nứt ra một vệt.

“Không gả! Toàn bộ không gả!” Hắn gầm lên, “Uy Quyền Đế Vương” 25 tuổi bùng nổ, khiến cả “Thánh Điện” rung chuyển.

“Mấy thằng nhãi ranh ‘phàm nhân’ đó! Chúng nó lấy tư cách gì? Chúng nó muốn ‘sờ ngực’ con gái ta? Chúng nó muốn ‘thị tẩm’ con gái ta? Ta bẻ gãy tay chúng nó!”

ĐKS, người đã tự tay “sờ ngực” 6 vị “Nguồn Sống” và truyền “gia pháp 7 hiệp” cho 3 con trai, giờ đây đang nổi cơn ghen… của một “người cha”.

Con gái của hắn! Những “tiểu công chúa” mà hắn cưng như trứng mỏng! Làm sao có thể để đám “phàm nhân” kia đụng vào? Hắn thà giữ các nàng trong “Thần Điện” mãi mãi, còn hơn gả cho một kẻ không xứng đáng.

Sáu vị “Nữ Thần” nhìn nhau, vừa buồn cười, vừa lo lắng.

UYỂN THANH (Vợ 1), “Chủ Mẫu Nội Các”, dịu dàng bước tới, vuốt ve lồng ngực đang phập phồng vì tức giận của chồng.

“Phu quân, bớt giận.” Nàng thì thầm, dùng “Sinh Cơ” (Nông) của mình để làm dịu hắn. “Con gái lớn phải gả đi. Đó là quy luật. Chúng ta không thể giữ các con mãi. Các con cũng cần ‘duyên phận’ của mình.”

“Duyên phận gì?” ĐKS hừ lạnh. “Ta là ‘Thiên Mệnh’. Ta không cho phép!”

“Phu quân,” LÂM NGUYỆT (Vợ 2) lên tiếng, giọng lạnh lùng. “Ngài nói đúng. Đám ‘phàm nhân’ đó không xứng. Nhưng gả đi, là một ‘chiến lược’ để ‘thôn tính’ tài năng. Chúng ta không thể bỏ qua.”

“Ý muội là sao?”

“Chúng ta không ‘gả con gái’,” LÂM NGUYỆT mỉm cười kiêu ngạo. “Chúng ta ‘Tuyển Rể’. Chúng ta ‘tuyển’ những ‘tài sản’ (nam nhân) tốt nhất, ‘mua’ đứt chúng, ‘đóng dấu’ Diệp Gia, và biến chúng thành ‘nô lệ’ cho con gái chúng ta. Chúng ta không mất con gái, chúng ta ‘lãi’ thêm con rể.”

“Ha ha ha!” TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3) đập tay. “Ý kiến hay! ‘Tuyển Rể’! Chúng ta phải ‘kiểm tra hàng’! Phải xem bọn chúng ‘chất lượng’ thế nào! Có ‘bền’ không! Có ‘sáng tạo’ không!”

“Phải ‘thử thách’!” MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) nắm chặt tay, “Chiến Ý” bùng nổ. “Đám đàn ông yếu ớt, chỉ biết nịnh bợ… không xứng đáng chạm vào con gái của ‘Nữ Thần Chiến Tranh’ này! Phải ‘đánh’!”

“Phải ‘thử’ trái tim,” HẠ LINH SAN (Vợ 5) nhẹ nhàng nói. “Con gái chúng ta là ‘Bán Thần’. Chồng của chúng phải là người có ‘trái tim’ thuần khiết.”

“Phải ‘thử’ sự trung thành,” TÔ THIỂN (Vợ 6) thì thầm. “‘Ám Võng’ của thiếp đã điều tra 100 ‘ứng cử viên’ sáng giá nhất. 99 kẻ trong đó… có ‘ý đồ’ đen tối. Cần phải ‘lọc’ qua ‘bóng tối’ của thiếp.”

ĐKS im lặng. Hắn… bị thuyết phục.

“Tuyển Rể”. “Thử Thách”.

“Tốt!” Hắn gật đầu, nụ cười bá đạo quay trở lại. “Vậy, chúng ta sẽ tổ chức ‘Cuộc Thi Kén Rể’!”

“Một cuộc thi… 6 cửa ải!” “Mỗi một nàng (Vợ 1-6), sẽ thiết kế một cửa ải, dựa trên ‘Nguồn Sống’ của mình!” “Chúng ta sẽ chọn 6 ‘Thần Nữ’ đầu tiên (mỗi dòng 1 người). Lứa này, sẽ chọn 6 ‘con rể’ ưu tú nhất!”

“Cuộc Thi Kén Rể” – Thông Báo.

Một thông báo chấn động thế giới được đưa ra từ “Thần Triều Diệp Gia”.

“Vạn Hộ Quốc Công”, “Thần Chủ” ĐKS và “Lục Vị Nữ Thần Chi Mẫu” sẽ kén rể cho 6 vị “Thần Nữ” đầu tiên.

Bất kỳ nam nhân nào, không phân biệt xuất thân (hoàng tử, thường dân, chiến binh, học giả), nếu tự tin, đều có thể tham gia.

Phần thưởng: Trở thành con rể của “Thần Triều”, được “ban” họ Diệp, và được sống trong “Thần Điện”.

Cả thế giới nổ tung. Hàng vạn thanh niên ưu tú nhất đổ về Kinh Kỳ.

Họ không biết, họ sắp phải trải qua… “địa ngục”.

“Cuộc Thi Kén Rể” – 6 Cửa Ải.

Hơn 10,000 ứng cử viên. Sau vòng sơ loại (chỉ cần nhìn mặt, TÔ THIỂN đã loại 9,000 kẻ “tâm thuật bất chính”), còn lại 1,000 người ưu tú nhất.

Họ bước vào 6 cửa ải, do 6 “Nữ Thần” thiết kế.

Cửa 1: “Căn Cơ Thử Luyện” (Thiết kế bởi UYỂN THANH – Nông).

  • Mục tiêu: Thử lòng kiên nhẫn, sự nhân hậu, “Sinh Cơ”.
  • Thử thách: Mỗi người được phát một hạt giống đã “chết”. Họ có 3 ngày để làm nó nảy mầm trong một căn phòng trống.
  • Kết quả: 900 người thất bại. Kẻ thì dùng lửa, kẻ thì dùng sức mạnh, kẻ thì bỏ cuộc. Chỉ 100 người còn lại. Họ là những người… đã dùng “tình thương”, dùng “máu” của mình (hiểu theo nghĩa bóng và nghĩa đen) để “nuôi” hạt giống, không ngủ, kiên trì. Họ có “tâm” tốt.

Cửa 2: “Ma Trận Tài Phú” (Thiết kế bởi LÂM NGUYỆT – Thương).

  • Mục tiêu: Thử trí tuệ, bản lĩnh, sự kháng cự trước cám dỗ.
  • Thử thách: 100 người bị ném vào một “ảo cảnh” (do TÔ THIỂN hỗ trợ). Họ được cho 1 triệu “Kim Phiếu”. Yêu cầu: (1) Sống sót. (2) Không được mất đi “bản tâm”.
  • Kết quả: 80 người thất bại. Kẻ thì chìm đắm trong tửu sắc. Kẻ thì dùng tiền mua quyền lực, tàn sát lẫn nhau. Kẻ thì keo kiệt, ôm tiền mà chết đói. Chỉ 20 người vượt qua. Họ là người dùng tiền để “sinh” ra tiền, hoặc dùng tiền để “cứu” người, hoặc… coi tiền như rác, giữ vững “tâm”.

Cửa 3: “Cơ Khí Mê Cung” (Thiết kế bởi XẢO NHI – Công).

  • Mục tiêu: Thử sự sáng tạo, logic, khả năng “vận hành”.
  • Thử thách: 20 người bị nhốt trong một mê cung cơ khí khổng lồ (do Diệp Phi thiết kế). Họ phải dùng những “linh kiện” rác rưởi trên đường đi để “chế tạo” chìa khóa, “phá” các cạm bẫy logic.
  • Kết quả: 10 người thất bại. Họ dùng sức mạnh (của cửa 4) để “đập” tường, và bị loại. 10 người vượt qua. Họ là những “thiên tài” về logic và sáng tạo.

Cửa 4: “Đấu Trường Chiến Ý” (Thiết kế bởi MỘ DUNG YÊN – Quân).

  • Mục tiêu: Thử lòng can đảm, ý chí, sức mạnh.
  • Thử thách: 10 người. Họ phải chịu đựng 10 phút “Chiến Ý” tra tấn của MỘ DUNG YÊN (chỉ 10% công lực).
  • Kết quả: 4 người ngất xỉu, bị loại. 6 người còn lại. Họ là những “Chiến Binh” có ý chí sắt đá, dù run rẩy, máu ứa ra khóe miệng, nhưng không quỳ.

Cửa 5: “Thánh Đường Y Đức” (Thiết kế bởi HẠ LINH SAN – Y).

  • Mục tiêu: Thử sự hy sinh, y đức, “sinh mệnh lực”.
  • Thử thách: 6 người. Họ đối mặt với 2 lựa chọn: (1) Một “Thần Nữ” (ảo ảnh) bị bệnh nan y, cứu nàng, họ sẽ mất 50 năm tuổi thọ. (2) Một thường dân hấp hối, cứu ông ta, không mất gì.
  • Kết quả: Cả 6 người… đều chọn cứu “Thần Nữ” (vì nghĩ đó là bài thi). Họ… “trượt”.
  • “Phu quân, không ai qua cả,” HẠ LINH SAN buồn bã.
  • “Chờ đã,” ĐKS chỉ tay. Có 1 trong 6 người, sau khi chọn cứu “Thần Nữ”, đã hối hận. Hắn ta quay lại, dùng 50% “phần thưởng” của mình để cứu… thường dân.
  • “Tốt,” ĐKS gật đầu. “1 người này… tạm ‘đạt’. Lòng tham vẫn có, nhưng ‘lương tâm’ chưa mất.”
  • (Sau đó HẠ LINH SAN phải sửa lại bài thi, và 5 người kia được thi lại, cuối cùng cả 6 đều “vượt qua” sau khi “hiểu” ra).

Cửa 6: “Hành Lang U Ảnh” (Thiết kế bởi TÔ THIỂN – Ẩn).

  • Mục tiêu: Thử sự trung thành, bí mật.
  • Thử thách: 6 người. Họ bị tra tấn (ảo ảnh) bởi kẻ thù, yêu cầu tiết lộ “bí mật” của Diệp Gia (mà họ không hề biết).
  • Kết… quả: Cả 6 người… đều “khai”?
  • “Phu quân, toàn bộ là rác rưởi,” TÔ THIỂN thất vọng.
  • “Chờ đã,” ĐKS cười. “Nhìn kỹ. 5 tên ‘khai’ thật. Nhưng có 1 tên… hắn ‘khai’… bí mật giả! Hắn đang ‘lừa’ kẻ tra tấn!”
  • TÔ THIỂN ngạc nhiên. Tên này… thú vị.
  • (Cuối cùng, 6 người vượt qua. Họ là 6 “nam thần” ưu tú nhất: một Hoàng tử Mạc Bắc (can đảm), một “Thần Đồng” tính toán (thông minh), một “Thiên Tài Cơ Khí” (sáng tạo), một “Đại Hiệp” cô độc (ý chí), một “Thần Y” trẻ tuổi (nhân hậu), và một “Gian Thương” (lém lỉnh).

“Gia Pháp” Cuối Cùng.

6 chàng rể tương lai, mặt mũi bầm dập, tinh thần kiệt quệ, nhưng đầy tự hào, đứng trước mặt “Thần Chủ” ĐKS.

Họ đã vượt qua 6 cửa ải! Họ sắp được cưới “Thần Nữ”!

“Tốt,” ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) nhìn 6 “tài sản” mới. “Các ngươi đã qua thử thách của 6 Mẫu thân. Giờ… là ‘Gia Pháp’ của ta.”

“Gia Pháp?” 6 người run lên.

“Từ hôm nay,” ĐKS tuyên bố. “Các ngươi từ bỏ họ cũ. Lấy họ Diệp. Các ngươi… là người của Diệp Gia. ‘Tài sản’ của con gái ta.”

“Và đêm nay, các ngươi sẽ trải qua ‘Nghi Thức Thị Tẩm’ của Diệp Gia.”

“Nghi Thức Thị Tẩm”? 6 người mặt đỏ lên. Sắp được…

“Nhưng,” ĐKS cười lạnh, “Không phải các ngươi ‘thị tẩm’. Mà là… các ngươi ‘bị thị tẩm’.”

“Cái… gì?”

“Con gái ta,” ĐKS giải thích, “Là ‘Bán Thần’. Chúng nó mang ‘Thần Lực’ của ta và ‘Nguồn Sống’ của mẹ chúng. Đêm tân hôn. ‘Nghi Thức’ sẽ đảo ngược.”

“Vợ các ngươi… sẽ ‘kích hoạt’ ‘Nguồn Sống’ của các ngươi.” “Vợ các ngươi… sẽ dùng ‘Bàn Tay Định Mệnh’ (của Diệp Gia) để ‘đóng dấu sở hữu’ lên linh hồn các ngươi.” “Và ‘Gia Pháp 7 Hiệp’…” ĐKS mỉm cười tàn nhẫn, “…là các ngươi phải ‘sống sót’ qua 7 hiệp ‘Thần Lực’ của vợ mình.”

6 chàng rể, từ tự hào, chuyển sang… hoang mang, rồi… tái mặt.

Đêm Tân Hôn (Montage).

6 căn “Tân Phòng” (đã được “gia cố” bằng thép của XẢO NHI).

Phòng 1: (Hoàng tử Mạc Bắc & Con gái của MỘ DUNG YÊN). Hoàng tử (cơ bắp cuồn cuộn) vs. “Nữ Chiến Thần” 18 tuổi (mặc yếm đỏ, cầm… kiếm gỗ). “Ta là Chiến Binh! Nàng…” “Bốp!” (Kiếm gỗ đập vào mông). “A! Nàng dám…” “Bốp! Bốp!” “A… Phu… phu nhân… tha mạng… Hiệp 1…”

Phòng 2: (Gian Thương & Con gái của LÂM NGUYỆT). Gian Thương (lém lỉnh) vs. “Tiểu Tài Thần” 18 tuổi (mặc yếm vàng, cầm… bàn tính vàng). “Ha ha, phu nhân, chúng ta ‘thương lượng’…” “Cạch!” (Bàn tính đặt lên bàn). “‘Khế Ước’ đã ký. Chàng là ‘tài sản’ của ta. Giờ là ‘kiểm kê’ 7 lần.” “Khoan… ta… ta… A! Hiệp 2!”

Phòng 3: (Thiên Tài Cơ Khí & Con gái của XẢO NHI). Thiên Tài (thông minh) vs. “Tiểu Cơ Khí” 18 tuổi (mặc yếm đồng, cầm… cờ lê). “Nàng xem! Ta phát minh ra cái này!” “Hay! Nhưng ‘hiệu suất’ không bằng ta!” Nàng bế bổng chàng lên. “Giờ ‘vận hành’ 7 hiệp! Thử ‘độ bền’ của chàng!” “A! Ta… ta… Hiệp 3!”

Phòng 4: (Thần Y trẻ tuổi & Con gái của HẠ LINH SAN). Thần Y (nhân hậu) vs. “Tiểu Tiên Nữ” 18 tuổi (mặc yếm trắng, mang hương thuốc). “Nàng… nàng thật đẹp…” “Chàng cũng vậy. ‘Sinh Mệnh Lực’ của chàng rất ‘thuần khiết’.” Nàng mỉm cười, chạm vào chàng. “A…” Chàng rên rỉ. “Nhiều… nhiều quá…” “Sao vậy? Ta mới ‘chữa trị’ cho chàng… Hiệp 1 thôi. Còn 6 hiệp ‘thanh tẩy’ nữa.” (Chàng ngất xỉu vì “quá bổ”).

Phòng 5: (Đại Hiệp cô độc & Con gái của UYỂN THANH). Đại Hiệp (kiên định) vs. “Tiểu Căn Cơ” 18 tuổi (dịu dàng, mặc yếm xanh). “Ta… sẽ bảo vệ nàng.” “Không,” nàng mỉm cười. “Chàng là ‘hạt giống’ của ta. Ta… sẽ ‘nuôi dưỡng’ chàng.” Nàng ôm lấy chàng. “Sinh Cơ” vô tận bao trùm. “A… Cảm giác này… Ta… ta… Hiệp 4!”

Phòng 6: (Thần Đồng tính toán & Con gái của TÔ THIỂN). Thần Đồng (logic) vs. “Tiểu U Ảnh” 18 tuổi (bí ẩn, mặc yếm đen). “Ta đã tính 1000 kịch bản cho đêm nay…” “Suỵt,” nàng xuất hiện sau lưng chàng. “Chàng ‘tính’ sai rồi.” Nàng thì thầm vào tai chàng. “Đố chàng ‘tín’h… ta đang ở đâu? Hiệp 5, 6, 7.” (Chàng bị “tra tấn” tinh thần).

Sáng hôm sau.

6 chàng rể “ưu tú nhất”, lết ra khỏi phòng, chân đi “hai hàng”, mắt thâm quầng, nhưng vẻ mặt… vô cùng “hạnh phúc” và “phục tùng” tuyệt đối.

Họ quỳ trước ĐKS và Lục Phủ Phu Nhân (đang ăn sáng).

“Phụ… Phụ thân… Thần Chủ… Mẫu thân… Nữ Thần… Con rể… xin… xin…”

ĐKS (25 tuổi) nhấp trà, nhìn UYỂN THANH (25 tuổi). “Thanh Nhi, ‘gia pháp’ của chúng ta… có vẻ rất hiệu quả.”

UYỂN THANH mỉm cười, đỏ mặt. “Phu quân nói phải. Con gái của chúng ta… đã được ‘bảo vệ’.”

“Thần Triều” Diệp Gia, không chỉ chinh phục, mà còn “thôn tính” tài năng của cả thế giới, biến họ thành “tài sản” của mình, thông qua… “Gia Pháp”.


Chương 40: Sóng Gió Kinh Kỳ

Năm năm nữa lại trôi qua trong sự bình yên tuyệt đối của “Thần Triều Diệp Gia”.

Mười lăm năm đã trôi qua kể từ “Đại Lễ Tấn Phong” (C34). “Thập Kỷ Hoàng Kim” (C36) đã kết thúc 5 năm trước.

“Thần Điện Diệp Gia” đã đạt đến một trạng thái “viên mãn” của quyền lực.

ĐKS (Diệp Khang Sơ) và Lục Phủ Phu Nhân (vẫn 25 tuổi hoàn mỹ) đã hoàn thành trách nhiệm “gieo mầm”. 72 “Thần Tử” (36 nam, 36 nữ) đã ra đời, và lứa đầu tiên giờ đã 18-20 tuổi. Lứa cuối cùng cũng đã 5-6 tuổi. “Thánh Điện Sáng Tạo” đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình, giờ đây trở thành nơi “tu luyện” và “hội họp” riêng tư nhất của 7 vị “Thần”.

Thế hệ đầu tiên (Diệp An, Diệp Minh, Diệp Phi) đã 30-35 tuổi, trở thành những trụ cột vững chắc, thay cha mẹ xử lý 90% công việc của “Phàm Triều”.

Các “con rể” (từ C39) đã hoàn toàn bị “đồng hóa”, trở thành những “nô lệ” trung thành và hạnh phúc nhất, sinh ra thế hệ thứ ba “Bán Thần” đầu tiên.

Mọi thứ… quá hoàn hảo.

Và khi mọi thứ quá hoàn hảo, “Thần Chủ” ĐKS bắt đầu cảm thấy… buồn chán.

“Ta đã xây dựng một cỗ máy,” hắn nói với Lục Phủ Phu Nhân trong một buổi “Hội Nghị Yếm Đỏ”. “Một cỗ máy hoàn hảo. Giờ nó tự vận hành. Các nàng xem, đến cả ‘kẻ thù’ cũng không còn nữa.”

Sáu vị “Nữ Thần” mỉm cười. Họ đang chuẩn bị cho một kỳ “nghỉ hưu” (tạm thời rút về hậu trường).

“Vậy,” UYỂN THANH (Vợ 1) dịu dàng nói. “Là lúc để chúng ta ‘trao quyền’ cho các con. Không chỉ ‘trao việc’, mà là ‘trao quyền’ thực sự.”

Để đánh dấu cho sự “trao quyền” này, một tổ chức mới được thành lập: “Hội Đồng Nữ Quyền Diệp Gia”.

Hội đồng này, do Lục Phủ Phu Nhân đứng đầu, nhưng thành viên chính thức… là 36 “Thần Nữ” (con gái) và 39 “Phu Nhân” (vợ của 3 con trai và 36 con rể) – tổng cộng 75 thành viên nữ quyền lực nhất “Thần Triều”.

Mục đích: Quản lý “Văn Hóa”, “Giáo Dục”, “Phúc Lợi” và “Thương Mại Xa Xỉ” của toàn vương quốc.

Dự án đầu tiên của họ: Chuỗi cửa hàng “Phượng Hoàng Các” (Phoenix Pavilion). Nơi đây bán những sản phẩm “văn minh” nhất của Diệp Gia: “Xà Phòng Lưu Hương” (của LÂM NGUYỆT), “Lưu Ly Thất Sắc” (của XẢO NHI), “Rượu Vang Bồ Đào” (của LÂM NGUYỆT), và “Y Phục Lụa” (do UYỂN THANH thiết kế).

“Phượng Hoàng Các” thành công vang dội, trở thành biểu tượng cho sự “xa hoa” và “tiến bộ” của “Thần Triều”.

Và… nó cũng trở thành cái gai trong mắt của một thế lực cuối cùng còn sót lại: Các “Nho Thần” (Confucian Purists) của “Phàm Triều”.

Một “cơn sóng ngầm” đã bắt đầu.

Một tháng sau. “Hội Đồng Nữ Quyền” họp khẩn.

Địa điểm: “Uyển Thanh Cung” (Cung điện của Vợ 1).

Không khí vô cùng căng thẳng. “Bế tắc”.

Lục Phủ Phu Nhân ngồi trên cao. Bên dưới, các con dâu (Minh Tuệ, Nhã Kỳ, Uyển Nhi) và các “Thần Nữ” lớn nhất (con gái, 18-20 tuổi) đều có mặt.

LÂM NGUYỆT (Vợ 2), “Nữ Thần Tài Chính”, lạnh lùng báo cáo: “Tình hình rất tệ. 108 chi nhánh ‘Phượng Hoàng Các’ trên toàn vương quốc… đồng loạt bị ‘tẩy chay’. Doanh thu 7 ngày qua… bằng không.”

“Cái gì?” TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3) đập bàn. “Ai dám? ‘Thiết Ưng Quân’ đâu?”

“Vấn đề là,” TÔ THIỂN (Vợ 6), “Nữ Hoàng Bóng Tối”, lên tiếng. “Họ không dùng bạo lực. Họ dùng… ‘Văn’.”

Nàng ta ném một tập báo cáo lên bàn.

“Kẻ cầm đầu: Lễ Bộ Thượng Thư (LBTT), Lão Thần Trương Bách.” “Tuổi: 75. Xuất thân: Nho Gia chính thống. Chức vụ: Đứng đầu ‘Lễ’ (Rites) của vương quốc.” “Hồ sơ: Cực kỳ trong sạch. Không tham ô, không tửu sắc. Một ‘Nho Thần’ đúng nghĩa.”

MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) nhíu mày. “Một lão già 75 tuổi… làm sao chống lại ‘Thần Triều’?”

“Lão ta dùng ‘Lễ’,” TÔ THIỂN giải thích. “Lão ta dâng sớ 18 trang, buộc tội ‘Phượng Hoàng Các’ của chúng ta 3 tội lớn:”

  1. “Hồ Mị Loạn Tín” (Seductive & Corrupting): “Xà Phòng” làm cơ thể quá thơm, “Rượu Vang” làm đàn bà uống say. Đây là ‘dâm vật’, phá vỡ ‘nữ tắc’.
  2. “Phá Vỡ Cương Thường” (Destroying Social Order): “Lưu Ly” (kính soi) khiến người ta quá chú trọng vẻ ngoài, quên đi “nội tâm”. “Y Phục” quá mỏng, quá đẹp, là ‘loạn’ cấp bậc ‘sĩ-nông-công-thương’.
  3. “Xa Xỉ Bại Quốc” (Wasteful & Ruining the Nation): Giá quá đắt, khiến dân chúng “chạy theo” cái đẹp, quên đi “cần kiệm”.

“Lão ta,” TÔ THIỂN kết luận, “Đã huy động 3000 ‘Nho Sinh’ (học trò) của Quốc Tử Giám… quỳ trước các chi nhánh ‘Phượng Hoàng Các’, không đập phá, chỉ… ‘khóc’.”

“Khóc?” XẢO NHI há hốc mồm.

“Đúng vậy,” LÂM NGUYỆT nghiến răng. “Chúng nó ‘khóc’. Chúng nó ‘khóc’ cho ‘thuần phong mỹ tục’ đã mất. Chúng nó ‘khóc’ cho ‘đạo đức’ suy đồi. Dân chúng thấy ‘Nho Sinh’ (tầng lớp trí thức) khóc… họ cũng không dám vào mua nữa. Đây là một cuộc ‘Chiến Tranh Văn Hóa’!”

Đây chính là “Bế Tắc”.

Một “Bế Tắc” mà “Lục Trụ” của ĐKS lần đầu tiên gặp phải.

  • Tiền (Thương) của LÂM NGUYỆT không thể ‘mua’ một lão già không màng danh lợi.
  • Kiếm (Quân) của MỘ DUNG YÊN không thể ‘chém’ 3000 học trò đang ‘khóc’ (làm vậy, Diệp Gia sẽ bị gọi là ‘bạo chúa’ dã man, giết trí thức).
  • Công nghệ (Công) của XẢO NHI không thể ‘giải’ một bài toán ‘Đạo Đức’.
  • Thuốc (Y) của HẠ LINH SAN (Vợ 5) không thể ‘chữa’ bệnh ‘Cố Chấp’.
  • Tình báo (Ẩn) của TÔ THIỂN không thể ‘bắt’ thóp một người ‘trong sạch’.
  • Và Lương thực (Nông) của UYỂN THANH (Vợ 1)… không liên quan.

“Hội Đồng Nữ Quyền”… bế tắc toàn tập. Họ có thể chinh phục thế giới bằng “vũ lực” và “kinh tế”, nhưng họ đang thua một “lão già 75 tuổi” trong một cuộc chiến “văn hóa”.

“Phu quân,” UYỂN THANH nhìn về phía bức rèm (nơi ĐKS đang “nghe lén”). “Ngài định không ra mặt sao?”

ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) thong thả bước ra. Hắn đang… ngáp.

“Một lão già sắp chết. Một đám học trò vắt mũi chưa sạch. Mà 6 vị ‘Nữ Thần’ của ta… lại bó tay?” Hắn cười.

“Phu quân!” MỘ DUNG YÊN bực bội. “Lão đó… không thể ‘chém’!”

“Đúng,” ĐKS gật đầu. “Không thể ‘chém’. Vì đây là ‘Văn’. Đối với ‘Văn’, phải dùng ‘Văn’ để thắng. Nếu ta và các nàng ra tay… đó là ‘Vũ’ (Võ) ức hiếp ‘Văn’. Chúng ta thắng, nhưng chúng ta ‘thua’ về ‘danh’.”

Hắn nhìn sáu vị phu nhân đang bế tắc của mình, và cười lớn.

“Ha ha ha! Tốt! Rất tốt! Cuối cùng… cũng có một ‘thử thách’!”

“Thử thách?” Sáu nàng ngơ ngác.

“Đúng!” ĐKS vỗ tay. “Nhưng… không phải ‘thử thách’ của ta. Cũng không phải của các nàng.”

Hắn quay ra cửa. “Vào đi, các con.”

Cánh cửa “Uyển Thanh Cung” mở ra.

“Thế Hệ Mới” bước vào.

  • Diệp An (35 tuổi), Trưởng Tử, “Căn Cơ” Trầm Tĩnh.
  • Diệp Minh (34 tuổi), Thứ Tử, “Tài Phú” Lạnh Lùng.
  • Diệp Phi (33 tuổi), Tam Tử, “Cơ Khí” Nhiệt Huyết.
  • Diệp Thanh (18 tuổi), “Thần Nữ” đầu tiên của UYỂN THANH. Xinh đẹp, dịu dàng, thông tuệ, mang khí chất “Mẫu Nghi Thiên Hạ” y hệt mẹ.
  • Diệp Trí (18 tuổi), “Thần Tử” đầu tiên của LÂM NGUYỆT. Lạnh lùng, tuấn tú, 10 tuổi đã “tốt nghiệp” khóa ‘Tài Chính’ của mẹ.
  • Diệp Ảnh (18 tuổi), “Thần Nữ” đầu tiên của TÔ THIỂN. Bí ẩn, quyến rũ, 12 tuổi đã là ‘chỉ huy’ của “Tiểu Ám Võng”.

Sáu người con ưu tú nhất của “Thế Hệ Mới” (ba “cũ” và ba “mới”) đứng thành một hàng.

“Phụ thân, Mẫu thân, Lục vị Mẫu thân.”

ĐKS hài lòng nhìn “sản phẩm” của mình.

“Các con thấy rồi đó,” hắn chỉ vào “Hội Đồng Nữ Quyền” đang bế tắc. “Các Mẫu thân của các con… đã ‘già’ rồi. Họ quen dùng ‘Búa’ (Công/Quân) và ‘Tiền’ (Thương) để giải quyết vấn đề. Giờ gặp ‘Văn’, họ chịu thua.”

“Phu quân!” Sáu vị phu nhân đồng thanh lườm hắn (một cái lườm đầy yêu kiều).

“Ha ha,” ĐKS không quan tâm. “Giờ là ‘Sân Khấu’ của các con.”

Hắn ngồi xuống bảo tọa (vốn là của UYỂN THANH), kéo cả 6 vị phu nhân vào lòng mình, cười ngạo mạn.

“Ta và 6 Mẫu thân của các con… sẽ đi ‘nghỉ’. ‘Sóng Gió Kinh Kỳ’ này… là ‘bài tốt nghiệp’ của các con.”

Hắn nhìn Diệp An. “Con, Trưởng tử, lãnh đạo.” Hắn nhìn Diệp Minh. “Con, Tài chính, phân tích.” Hắn nhìn Diệp Ảnh. “Con, Tình báo, đào sâu.”

“Yêu cầu,” ĐKS giơ một ngón tay. “Giải quyết Lão Thần Trương Bách.” Hắn giơ ngón thứ hai. “Không được dùng ‘Quân’ của MỘ DUNG YÊN.” Hắn giơ ngón thứ ba. “Không được dùng ‘Tiền’ của LÂM NGUYỆT để ‘mua’ lão.” Hắn giơ ngón thứ tư. “Không được dùng ‘Ẩn’ của TÔ THIỂN để ‘ám sát’ lão.”

“Các con,” hắn cười. “Phải dùng ‘Văn’. Dùng ‘Đại Nghĩa’ của Diệp Gia, để thắng ‘Tiểu Tiết’ (Lễ Tiết nhỏ) của Nho Gia.”

“Các con phải làm cho lão già đó… ‘tâm phục khẩu phục’.” “Làm cho 3000 Nho sinh đó… từ ‘khóc’, chuyển sang… ‘vỗ tay’!”

“Thời hạn: 3 ngày.”

Đây là “Thử Thách Thế Hệ Mới”.

Diệp An, Diệp Minh, Diệp Phi, Diệp Thanh, Diệp Trí, Diệp Ảnh… sáu người nhìn nhau.

Họ không hề sợ hãi. Họ không hề hoang mang.

Trong mắt họ… bùng lên ngọn lửa “hưng phấn” y hệt cha mình.

Cuối cùng… cũng có “việc” để làm!

“Bẩm Phụ thân!” Diệp An bước lên, quỳ một gối. “Chúng con… nhận lệnh!”

“Thần Triều” Diệp Gia, “Thế Hệ Mới”… chính thức bước ra “Sân Khấu”.


Chương 41: Hội Đồng Tham Vấn Hoàng Kim

Ba ngày.

Thời hạn 3 ngày mà ĐKS (Diệp Khang Sơ) đặt ra như một thanh “Thần Kiếm” treo trên đầu “Thế Hệ Mới”.

“Uyển Thanh Cung” (Cung điện của Vợ 1) lập tức trở thành “Tổng Hành Dinh” của nhóm kế thừa. Nhưng họ không họp ở phòng chính (nơi các Mẫu thân vừa “bế tắc”). Diệp An, Trưởng tử, đã chọn một thư phòng nhỏ hơn, ấm cúng hơn, được gọi là “Minh Triết Các” (Phòng của Trí Tuệ Sáng Rõ).

Đây là “Hội Đồng Tham Vấn Hoàng Kim” (Golden Advisory Council) đầu tiên của “Thế Hệ Mới”.

Sáu người có mặt, sáu “Bán Thần” ưu tú nhất, đại diện cho sáu “Nguồn Sống” của Lục Phủ Phu Nhân:

  1. Diệp An (35 tuổi, con UYỂN THANH – Nông): Trầm tĩnh, vững chãi. Anh cả. Người lãnh đạo.
  2. Diệp Minh (34 tuổi, con LÂM NGUYỆT – Thương): Lạnh lùng, sắc bén. “Bộ Não” tài chính.
  3. Diệp Phi (33 tuổi, con TRƯƠNG XẢO NHI – Công): Nhiệt huyết, sáng tạo. “Cỗ Máy” cơ khí.
  4. Diệp Thanh (18 tuổi, con UYỂN THANH – Nông): “Thần Nữ” dịu dàng, kế thừa “Căn Cơ” và sự thấu hiểu.
  5. Diệp Trí (18 tuổi, con LÂM NGUYỆT – Thương): “Thần Tử” tính toán, một “Lâm Nguyệt” phiên bản nam.
  6. Diệp Ảnh (18 tuổi, con TÔ THIỂN – Ẩn): “Thần Nữ” bí ẩn, “Tiểu Ám Võng” đã trong tay.

(Các “Thần Tử/Thần Nữ” của MỘ DUNG YÊN (Quân) và HẠ LINH SAN (Y) tạm thời không tham gia, vì Phụ thân (ĐKS) đã cấm dùng “Vũ Lực” và vấn đề này không liên quan “Y Tế” – họ đã nghĩ vậy).

Không khí căng thẳng.

Diệp Phi (con Vợ 3) là người bực bội nhất. Anh ta đi đi lại lại.

“3 ngày! Thật nực cười!” Anh ta đập tay lên bàn. “Một lão già 75 tuổi? 3000 học trò? Chỉ cần 100 ‘Thiết Ưng Vệ’ của Mẫu thân (Vợ 4), mặc ‘Bảo Giáp Bất Xâm’, đứng ‘im’ thôi, cũng đủ dọa chúng nó vỡ mật! ‘Văn’ cái gì chứ!”

“Phụ thân đã cấm dùng ‘Vũ’,” Diệp An bình tĩnh nhắc.

“Vậy dùng ‘Tiền’!” Diệp Trí (con Vợ 2) lên tiếng, giọng lạnh y hệt anh trai Diệp Minh. “Lão Trương Bách ‘trong sạch’, nhưng 3000 Nho sinh kia không ‘trong sạch’. Mỗi tên 10 ‘Kim Phiếu’, con đảm bảo ngày mai chúng nó không ‘khóc’ nữa, chúng nó sẽ ‘ca ngợi’ ‘Phượng Hoàng Các’.”

“Phụ thân cũng cấm dùng ‘Tiền’,” Diệp An lại nhắc.

“Và ‘Ám Sát’,” Diệp Ảnh (con Vợ 6) thì thầm từ góc phòng, bộ váy đen của nàng gần như tàng hình. “Mạng của lão Trương Bách, ‘Tiểu Ám Võng’ của con lấy trong 1 nén nhang. Nhưng Phụ thân cấm.”

Diệp Phi gãi đầu. “Cấm ‘Vũ’, cấm ‘Tiền’, cấm ‘Giết’. Vậy chúng ta làm gì? Đứng ‘khóc’ chung với chúng nó à?”

Sự im lặng bao trùm.

“Thế Hệ Mới” lần đầu tiên cảm nhận được cái “bế tắc” mà các Mẫu thân của họ vừa trải qua.

Họ… quá quen với việc dùng “Thần Lực” để giải quyết vấn đề. Họ là “Bán Thần”, sinh ra đã là “Kẻ Thống Trị”. Họ quen “ra lệnh”, không quen “thuyết phục”.

Đây chính là “bài toán” của ĐKS. Hắn muốn “Thế Hệ Kế Thừa” của mình… phải học cách làm “Vua”, chứ không phải làm “Bạo Chúa”.

Diệp An (Anh cả) hít một hơi sâu. “Phụ thân nói đúng. Các Mẫu thân của chúng ta đã quen dùng ‘Búa’ và ‘Tiền’. Chúng ta không thể đi vào ‘vết xe’ đó.”

“Chúng ta đang thua,” Diệp Minh (con Vợ 2) bất ngờ lên tiếng. Anh ta nãy giờ im lặng, phân tích 108 chi nhánh bị “tẩy chay”.

“Chúng ta đang thua ‘Chiến Tranh Văn Hóa’. Chúng ta thua, vì chúng ta đang để ‘kẻ thù’ định nghĩa ‘sản phẩm’ của chúng ta.”

Tất cả nhìn về Diệp Minh.

“Diệp Minh,” Diệp An nói. “Ý đệ là gì?”

“Lão Trương Bách,” Diệp Minh đứng dậy, đi đến tấm bản đồ Kinh Kỳ. “Lão ta nói ‘Xà Phòng’ là ‘Hồ Mị Loạn Tín’ (Dâm vật). Chúng ta cãi lại? Không. Chúng ta đang ‘im lặng’. Im lặng là ‘thừa nhận’.”

“Lão ta nói ‘Lưu Ly’ là ‘Phù Phiếm’. Chúng ta ‘bế tắc’.” “Lão ta nói ‘Rượu Vang’ là ‘Bại Hoại’. Chúng ta ‘chịu thua’.”

“Sai lầm!” Diệp Minh đập tay. “Hoàn toàn sai lầm! Tại sao chúng ta phải dùng ‘định nghĩa’ của lão ta?”

Sự hưng phấn bắt đầu lan tỏa. “Hội Đồng” đã tìm thấy “lãnh đạo” cho chiến dịch này.

Diệp An gật đầu. “Đúng. ‘Hội Đồng’ này, do ta chủ trì. Nhưng ‘Kế Hoạch’ này…” Anh ta nhìn Diệp Minh. “…do đệ ‘đề cử’ (chỉ huy).”

Đúng như kịch bản của ĐKS mong muốn. Diệp Minh được đề cử.

Diệp Minh gật đầu, không một chút khiêm tốn. “Trách nhiệm của con.” (Anh ta đã học cách nói “con” thay vì “ta” từ Mẫu thân LÂM NGUYỆT).

“Kế hoạch của con,” Diệp Minh nói, “Gồm 3 bước.”

“Bước 1: Tình Báo.” Anh ta nhìn Diệp Ảnh. “Mẫu thân (Vợ 6) của em đã ‘thua’ khi nói lão ta ‘trong sạch’. ‘Trong sạch’ không phải ‘thông tin’. ‘Trong sạch’ là ‘kết luận’ lười biếng.”

Diệp Ảnh nhíu mày. Lần đầu tiên có người dám chê “Ám Võng”.

Diệp Minh cười lạnh. “Con không cần biết lão ta có ‘tham ô’ không. Con cần ‘Nỗi Đau’ của lão. Một lão già 75 tuổi, ‘cố chấp’ như vậy, chắc chắn phải có một ‘nỗi đau’ trong quá khứ liên quan đến ‘Lễ’ hoặc ‘Đạo Đức’. Tìm nó! Ngay lập tức!”

Diệp Ảnh gật đầu, biến mất vào bóng tối.

“Bước 2: Sân Khấu.” Anh ta nhìn Diệp Phi (con Vợ 3). “Lão ta dùng 3000 Nho sinh làm ‘sân khấu’? Tốt! Chúng ta sẽ xây một ‘sân khấu’ lớn hơn! Ngay đối diện ‘Phượng Hoàng Các’ lớn nhất. Một ‘Đài Biện Luận’. Dùng ‘Lưu Ly’ và ‘Thép’ của Mẫu thân (Vợ 3) của anh. Phải ‘đẹp’, phải ‘văn minh’, phải ‘át’ đi cái vẻ ‘cổ hủ’ của lão.”

Diệp Phi sáng mắt lên. “Ha! Cái này ta thích! Một ‘Đài Biện Luận’ bằng ‘Bê Tông Cốt Thép’ và ‘Lưu Ly’!”

“Bước 3: Vũ Khí.” Diệp Minh nhìn Diệp Thanh (con Vợ 1). “Vũ khí của chúng ta… là ‘sự thật’. Em, đại diện cho ‘Căn Cơ’, hãy đi tìm ‘nhân chứng’. Tìm những người mẹ được ‘Xà Phòng’ cứu con. Tìm những học giả được ‘Lưu Ly’ (kính) mang lại ánh sáng. Chúng ta sẽ dùng ‘Sự Sống’ của Mẫu thân (Vợ 1) để ‘đấu’ với ‘Lễ Chết’ của lão ta.”

“Tuyệt vời!” Diệp An gật đầu. “Vậy… chúng ta sẽ làm gì ở ‘Đài Biện Luận’?”

“Chúng ta,” Diệp Minh mỉm cười, nụ cười kiêu ngạo y hệt LÂM NGUYỆT. “Sẽ ‘tái định nghĩa’ ‘Văn Minh’. Chúng ta sẽ tổ chức ‘Đại Hội Biện Luận Văn Minh’. Và chúng ta… sẽ ‘mời’ Lão Thần Trương Bách… làm ‘giám khảo’.”

Hai ngày sau. Quảng trường Trung tâm Kinh Kỳ.

Đối diện “Phượng Hoàng Các”.

3000 Nho sinh vẫn ‘khóc’. Lão Thần Trương Bách (75 tuổi) vẫn quỳ, lưng thẳng tắp. Lão là ‘biểu tượng’ của Nho Gia.

Nhưng… đối diện lão, một “cấu trúc” kỳ lạ đã mọc lên chỉ trong một đêm (do Diệp Phi dùng 1000 thợ cơ khí xây).

Một “Đài Biện Luận” bằng “Bê Tông” trắng, lan can bằng “Thép” uốn lượn, và phía sau… là một tấm “Lưu Ly” (Kính) khổng lồ, trong suốt. Nó “Văn Minh”, “Sạch Sẽ”, “Tiến Bộ”. Nó làm cho 3000 Nho sinh đang ‘khóc’ (bẩn thỉu, lôi thôi) trở nên… ‘lạc hậu’.

“Thế Hệ Mới” (An, Minh, Phi, Thanh) bước lên Đài. Họ không mặc “giáp”, họ mặc “lụa” (sản phẩm của UYỂN THANH).

“Hôm nay!” Diệp An (Anh cả) dùng một “Loa Cơ Khí” (phát minh của Diệp Phi) để khuếch đại tiếng. “Chúng ta không ở đây để ‘dẹp’ Lão Thần. Chúng ta ở đây… để ‘học’ Lão Thần.”

“Chúng ta tổ chức ‘Đại Hội Biện Luận Văn Minh’. Mời Lão Thần Trương Bách… lên Đài!”

Trương Bách nhíu mày. Lão không sợ. Lão là “Văn”. Lão “chấp”.

Lão già 75 tuổi bước lên “Đài Bê Tông”, đối mặt với “Thế Hệ Mới” 35 tuổi.

“Trương Bách,” Diệp An cúi đầu (tôn trọng người già). “Ngài nói, ‘Xà Phòng’ của Diệp Gia là ‘Hồ Mị Loạn Tín’ (Dâm vật)?”

“Đúng!” Trương Bách dõng dạc. “Nó thơm! Nó làm phụ nữ ‘lẳng lơ’! Nó phá ‘nữ tắc’!”

“Tốt,” Diệp An gật đầu. “Vậy… xin hỏi Lão Thần, ‘sự sống’ có phải ‘Văn Minh’ không?”

“Đương nhiên!”

“Vậy… nếu ‘Xà Phòng’ cứu được ‘sự sống’… nó là ‘Dâm vật’ hay ‘Thánh vật’?”

“Nói láo!” Trương Bách gầm lên. “Xà phòng làm sao cứu…”

“Mang lên!” Diệp An ra lệnh.

Họ mang lên một “vật kỳ quái”. Một ống đồng, và các tấm “Lưu Ly” mỏng. “Kính Hiển Vi” (từ C18).

“Lão Thần, tay ngài ‘sạch’ không?” “Tay ta vừa rửa theo ‘Lễ’!” “Tốt. Xin ngài ‘soi’.”

Họ lấy một chút “ghét” (skin debris) từ tay Trương Bách. Để dưới Kính Hiển Vi. Hình ảnh được “chiếu” lên tấm “Lưu Ly” khổng lồ phía sau (một phát minh của Diệp Phi).

3000 Nho sinh (và toàn bộ Kinh Kỳ) nhìn thấy… Hàng ngàn, hàng vạn con “vi trùng” (germs) đang bò lúc nhúc.

“Áaaaaa!” “Ma quỷ! Ma quỷ!” Đám đông hoảng loạn.

“Không,” Diệp Thanh (con Vợ 1) bước ra, giọng dịu dàng. “Đây không phải ‘ma quỷ’. Đây là ‘vi trùng’. Nguồn gốc của ‘bệnh tật’.”

“Lão Thần,” Diệp Thanh nói. “Năm năm qua, ‘Xà Phòng’ (mà ngài gọi là ‘dâm vật’) và ‘Kháng Sinh’ (của Mẫu thân HẠ LINH SAN) đã giúp 10 vạn trẻ sơ sinh… không chết vì ‘uốn ván’ (tetanus) khi cắt rốn.”

“Sự ‘sạch sẽ’ của Diệp Gia, là ‘sạch sẽ’ của ‘sinh mệnh’. Còn ‘Lễ’ của ngài… chỉ là ‘sạch sẽ’ của ‘con mắt’. Ngài chọn cái nào?”

Trương Bách… sững sờ. Lão nhìn bàn tay mình. Lão nhìn đám ‘vi trùng’. Lão… không nói nên lời.

“Tiếp!” Diệp Minh ra hiệu.

Diệp Phi (con Vợ 3) bước lên. “Lão Thần! Ngài nói ‘Lưu Ly’ (Kính) là ‘Phù Phiếm’?”

“Đúng!” Trương Bách cố gượng. “Nó làm người ta ‘soi gương’, quên ‘nội tâm’!”

“Vậy ‘Tri Thức’ có ‘phù phiếm’ không?” “Tri Thức là ‘Thánh Hiền’!”

“Mang lên!”

Họ đưa lên một học giả già (do Diệp Thanh tìm). Ông ta khóc. “Tôi… tôi 60 tuổi. Mắt tôi ‘mờ’ (viễn thị). 10 năm nay… tôi không đọc được sách ‘Thánh Hiền’ nữa…”

Diệp Phi đeo cho ông ta một cặp “Kính Lão” (Lưu Ly Quang Học).

Học giả già run rẩy… cầm cuốn sách… “Ta… ta thấy rồi! Ta đọc được rồi! ‘Học… học nhi… thời… tập chi’…”

Ông ta quỳ xuống, khóc nức nở. “Ánh sáng! Ánh sáng!”

Diệp Phi nhìn Trương Bách. “Lão Thần. ‘Lưu Ly’ mà ngài gọi là ‘phù phiếm’… đã mang ‘ánh sáng tri thức’ trở lại cho 10,000 học giả. Ngài… ngài nói ‘phù phiếm’ ở đâu?”

Trương Bách… lùi lại một bước. Lão… run rẩy.

3000 Nho sinh… im bặt. Họ không ‘khóc’ nữa. Họ… xấu hổ.

Đây là “Văn Minh” vs “Cố Chấp”.

Và “Cố Chấp”… đang thua.

Đúng lúc này, Diệp Ảnh (con Vợ 6) thì thầm từ phía sau (chỉ đủ Trương Bách nghe).

“Lão Thần Trương Bách. ‘Nỗi Đau’ của ngài. Ta biết.” “Ngươi…!” Trương Bách giật mình. “Phu nhân của ngài. Trương Phu Nhân. Mất 30 năm trước. Vì một vết cắt ở ngón tay… khi ‘cắm hoa’ (theo ‘Lễ’).” “Đừng… đừng nói nữa!” Lão Thần run lên. “Vết thương đó ‘mưng mủ’ (nhiễm trùng). Lão đã mời 100 danh y… nhưng bà ấy ‘sốt’ và ‘chết’ trong 3 ngày.”

“Giá như…” Diệp Ảnh thì thầm. “Giá như 30 năm trước… có ‘Xà Phòng’ (để rửa). Có ‘Kháng Sinh’ (để chữa).”

“Aaaaaaaaaa!!!”

Trương Bách (75 tuổi), “Nho Thần” cứng rắn nhất, “trong sạch” nhất… gào lên một tiếng thống thiết, và… quỵ ngã.

Lão… “tâm phục khẩu phục”.

Lão không thua “Vũ Lực”. Lão thua “Sự Thật”.

“Sóng Gió Kinh Kỳ”… đã được giải quyết. 3000 Nho sinh… từ ‘khóc’, chuyển sang… ‘vỗ tay’ vang dội cho “Thế Hệ Mới”.

Tối hôm đó. “Thánh Điện Sáng Tạo”.

ĐKS và Lục Phủ Phu Nhân đã xem toàn bộ qua “Hộp Chiếu Ảnh” (C33).

LÂM NGUYỆT (Vợ 2) mỉm cười kiêu ngạo. “Con trai ta. Rất tốt.” TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3) vỗ tay. “Cái ‘Đài Biện Luận’ đó! Đẹp! Con trai ta!” TÔ THIỂN (Vợ 6) gật đầu. “Đòn ‘Nỗi Đau’ đó… rất ‘Ám Võng’.” UYỂN THANH (Vợ 1) cười hiền. “Các con… đã ‘trưởng thành’.”

ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) cười lớn, ôm 6 vị “Nữ Thần” vào lòng.

“Tốt! Tốt! Tốt!”

“Ta dùng ‘Bá Đạo’ (Power) để ‘Đập Vỡ’ thế giới cũ!” “Chúng nó,” Hắn chỉ vào “Hộp Chiếu Ảnh” (nơi Diệp An đang ‘mời’ Trương Bách làm ‘Chủ Quỹ Vệ Sinh Toàn Quốc’), “Dùng ‘Vương Đạo’ (Virtue) để ‘Xây Dựng’ thế giới mới!”

“Chúng nó…” ĐKS hít một hơi, đầy tự hào. “Đã ‘tốt nghiệp’!”

Chiến thắng “Sóng Gió Kinh Kỳ” bằng “Văn”, đã chứng minh “Thế Hệ Mới” hoàn toàn đủ tư cách kế thừa “Thần Triều”.

Và nó… mở đường cho “bài toán” tiếp theo.

“Phu quân,” MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) nãy giờ im lặng, bỗng lên tiếng. “Kinh Kỳ ‘Văn’ đã xong. Nhưng ‘Biên Cương’ (Biên Giới)… đang có ‘Vũ’ (Chiến tranh). Bọn Mạc Bắc lại ‘ngứa’ rồi.”

ĐKS cười. “Tốt. ‘Văn’ đã thử. Giờ thử ‘Võ’.”

Hắn nhìn Diệp Phi (con Vợ 3), người vừa “thử” ‘Văn’ rất tốt. “Đã đến lúc… cho nó ‘chỉ huy’ một ‘Chiến Dịch’ (Campaign) thực sự.”


Chương 42: Sóng Gió Biên Cương

Chiến thắng “Sóng Gió Kinh Kỳ” (C41) đã mang lại một bầu không khí hưng phấn và tự tin chưa từng có cho “Thế Hệ Mới” của Diệp Gia. Diệp An, Diệp Minh và các “Thần Nữ/Thần Tử” đã chứng minh rằng họ không chỉ là những “Bán Thần” sở hữu sức mạnh, mà còn là những “Nhà Cai Trị” sở hữu “trí tuệ” và “Vương Đạo”.

Họ đã dùng “Văn”, dùng “Sự Thật” để khuất phục “Cố Chấp”.

Nhưng, như lời MỘ DUNG YÊN (Vợ 4, Nữ Thần Chiến Tranh) đã cảnh báo, khi “Văn” ở Kinh Kỳ vừa lắng xuống, thì “Võ” ở Biên Cương bắt đầu trỗi dậy.

Một tuần sau “Đại Hội Biện Luận Văn Minh”.

“Thánh Điện Sáng Tạo” (Phòng Tình Yêu Toàn Diện), nhưng không phải là “Hội Nghị Yếm Đỏ”. Đây là một “Hội Nghị Quân Sự” (War Council) tối cao, khẩn cấp.

ĐKS (Diệp Khang Sơ), 25 tuổi hoàn mỹ, ngồi trên “Bảo Tọa Thần Chủ”. Hắn không mặc hắc bào, mà mặc một bộ “Chiến Giáp Hắc Kim” (chế tác bởi XẢO NHI), uy nghiêm như một vị Chiến Thần.

Bên dưới, Lục Phủ Phu Nhân tề tựu. Sáu “Nữ Thần” 25 tuổi hoàn mỹ. UYỂN THANH (Vợ 1) mặc yếm xanh, bình thản. LÂM NGUYỆT (Vợ 2) mặc yếm vàng, lạnh lùng tính toán. XẢO NHI (Vợ 3) mặc yếm đồng, hưng phấn. LINH SAN (Vợ 5) mặc yếm trắng, ôn hòa. TÔ THIỂN (Vợ 6) mặc yếm đen, bí ẩn.

Chỉ có MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) là khác biệt. Nàng không mặc yếm. Nàng mặc “Bảo Giáp Bất Xâm” (C19), yếm đỏ ẩn bên trong, mái tóc cột cao, tay đặt lên chuôi “Thần Kiếm”. Nàng đứng trước bản đồ quân sự, “Chiến Ý” (War Aura) 25 tuổi hoàn mỹ bùng nổ, khiến cả “Thánh Điện” nóng lên.

“Thế Hệ Mới” (An, Minh, Phi) đứng nghiêm trang một bên. Họ đã “tốt nghiệp” ‘Văn’, giờ là lúc “dự thính” ‘Võ’.

“Phu quân!” MỘ DUNG YÊN đập mạnh vào bản đồ, vị trí “Hoang Mạc Hắc Phong” (Biên Cương Mạc Bắc).

“Ba ngày!” Nàng gằn giọng, “Chiến Ý” sắc như dao. “Tộc Mạc Bắc, do Hắc Phong Hãn (Khan) cầm đầu, đã tập hợp 3 vạn ‘Kỵ Binh Sói’. Chúng vừa ‘tắm máu’ 3 đoàn ‘Thương Đội Thép’ của LÂM NGUYỆT muội muội. 500 ‘Hộ Vệ’ của Diệp Gia bị… treo đầu lên cổng trại!”

Không khí lập tức đông cứng.

LÂM NGUYỆT (Vợ 2) siết chặt tay. “Tuyến đường ‘Thương Mại Thép’ (Steel Trade Route) là ‘mạch máu’ mới của ‘Thần Triều’. Nó cung cấp ‘Thép’ (C23) cho ‘Phàm Triều’. Nó bị cắt… ‘Phàm Triều’ sẽ ‘đói’ vũ khí. Đây là hành động ‘tuyên chiến’!”

“Tuyên chiến?” MỘ DUNG YÊN cười lạnh. “Chúng nó không chỉ ‘tuyên chiến’. Chúng nó ‘sỉ nhục’!”

“Bọn Mạc Bắc là kỵ binh du mục,” nàng giải thích. “Chúng nó ‘hit-and-run’ (đánh và chạy). Chúng nó dùng ‘cung tiễn’ tẩm ‘độc’ (của LINH SAN nghiên cứu ra) mà chúng ta ‘chưa’ dùng đại trà. Chúng nó quen ‘sa mạc’ như lòng bàn tay. ‘Thiết Ưng Vệ’ (In-fan-try) của thiếp… đuổi không kịp chúng!”

Đây là sự thật phũ phàng. “Thiết Ưng Quân” là ‘bộ binh’ ‘cơ giới’ (mặc giáp nặng, dùng nỏ), mạnh về ‘phòng thủ’ và ‘công thành’. Đem đi ‘đuổi’ kỵ binh trên sa mạc… là tự sát.

“Phu quân!” MỘ DUNG YÊN quỳ một gối, “Chiến Ý” bùng nổ. “Xin ngài cho thiếp 1 vạn ‘Thiết Ưng Vệ’ và 3000 ‘Hộ Vệ Siêu Phẩm’! Thiếp không ‘đuổi’. Thiếp sẽ ‘dàn trận’, ‘bao vây’ cả ‘Hoang Mạc Hắc Phong’. Thiếp sẽ ‘thiêu’ sống chúng nó! Thiếp thề… sẽ lấy đầu Hắc Phong Hãn về làm ‘cốc’ rượu cho ngài!”

Một kế hoạch “diệt quốc” (Genocide). Rất “Mộ Dung Yên”.

Cả “Thánh Điện” im lặng.

ĐKS nhìn “Nữ Thần Chiến Tranh” của mình. Hắn biết, nếu hắn gật đầu, 3 ngày sau, “Mạc Bắc” sẽ không còn trên bản đồ.

Nhưng hắn… lắc đầu.

“Yên Nhi,” hắn nhẹ nhàng nói. “Nàng là ‘Nữ Thần’. Nàng là ‘vũ khí’ ‘chiến lược’ (Strategic Weapon) của ta. Nàng ra tay… là ‘diệt quốc’. Bọn ‘kiến hôi’ Mạc Bắc này… chưa ‘xứng’.”

“Phu quân!” MỘ DUNG YÊN ngẩng lên, bất mãn.

“Lần này,” ĐKS cười. “Không phải ‘Chiến Tranh’. Là ‘Bài Kiểm Tra’.”

Hắn không nhìn MỘ DUNG YÊN. Hắn nhìn… Diệp Phi (33 tuổi), con trai của TRƯƠNG XẢO NHI.

Diệp Phi, người vừa “thắng” ‘Văn’ ở Kinh Kỳ (bằng cách xây ‘Đài Biện Luận’), giờ tim đập thình thịch. ‘Võ’? ‘Bài Kiểm Tra’?

“Phụ thân!” Diệp Phi bước ra, hưng phấn. “Con! Con xin lĩnh 5000 ‘Thiết Ưng Vệ’! Con sẽ…”

“Ta không cho con ‘Thiết Ưng Vệ’,” ĐKS ngắt lời. “‘Thiết Ưng Vệ’ là ‘Búa’ của Mẫu thân Mộ Dung Yên. Con… là ‘Cờ Lê’.”

“A?” Diệp Phi ngơ ngác.

ĐKS ném một cuộn “Hoàng Sớ” (Sắc Lệnh) bằng lụa vàng xuống.

Diệp Phi run rẩy mở ra. “Phụng Thiên Thừa Vận… Thần Chủ chiếu viết… Phong: Diệp Phi, ‘Bán Thần’ đời thứ hai, con của Nữ Thần Cơ Khí… làm… ‘Công Bộ Thượng Thư’ (Minister of Works)?”

Diệp Phi… hóa đá.

“Công… Công Bộ Thượng Thư?” Anh ta lắp bắp. “Phụ… Phụ thân? Đây là ‘Chiến Tranh’! Đây là ‘Võ’! Sao… sao lại là ‘Công Bộ’? Con… con không muốn đi ‘xây cầu’, ‘sửa đê’!”

Cả “Thánh Điện” sững sờ. Rồi… bật cười.

“Ha ha ha!” TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3), Mẫu thân của Diệp Phi, cười lớn nhất. Nàng cười đến chảy cả nước mắt, chạy đến vỗ đầu con trai.

“Con trai ngốc của ta! ‘Công Bộ’ của ‘Thần Triều’ Diệp Gia… mà lại đi ‘sửa đê’ à? Ngươi ‘nghĩ’ cái gì vậy?”

“Nhưng… ‘Võ’…” Diệp Phi vẫn chưa hiểu.

“Con là con của ai?” ĐKS đứng dậy, “Uy Quyền Đế Vương” 25 tuổi bao trùm. “Con là con của XẢO NHI (Công)! Con là con của ĐKS (Hệ Thống)! ‘Vũ khí’ của con là ‘Cơ Khí’ (Engineering)!”

“Bọn Mạc Bắc là ‘Kỵ Binh’. Con dùng ‘Kỵ Binh’ đuổi ‘Kỵ Binh’? Ngu ngốc! Đó là cách ‘cơ bắp’ của Mẫu thân Mộ Dung Yên!”

“A!” MỘ DUNG YÊN lườm hắn (nhưng không dám cãi).

“Ta muốn con,” ĐKS chỉ thẳng vào Diệp Phi. “Dùng ‘Công Trình’ (Public Works) để ‘Đánh’ ‘Chiến Tranh’ (Warfare)! Dùng ‘Cơ Khí’ để ‘Diệt’ ‘Kỵ Binh’!”

“Nhiệm vụ của con,” hắn nói. “Không phải ‘Giết’ chúng. (Đó là việc ‘dễ’ của Vợ 4).” “Nhiệm vụ của con… là ‘Vô Hiệu Hóa’ (Neutralize) chúng.” “Biến ‘Hoang Mạc Hắc Phong’… thành ‘Quận Mỏ Diệp Gia’!” “Xây một ‘Pháo Đài Cơ Khí’ (Mechanical Fortress) ngay trên ‘Thánh Địa’ của chúng!”

“Con,” hắn cười lạnh. “Sẽ đi ‘Chiến Tranh’… với tư cách ‘Công Bộ Thượng Thư’!”

“Ta cho con: 3000 ‘Thợ Xây Bê Tông’ (của Xảo Nhi). 5000 ‘Thợ Rèn Cơ Khí’ (của Xảo Nhi). 1000 ‘Hộ Vệ’ (của Vợ 4, chỉ để ‘bảo vệ’ thợ).” “Lãnh đạo: Công Bộ Thượng Thư Diệp Phi.”

“Con… có 1 tháng.”

Diệp Phi, từ ‘bàng hoàng’, chuyển sang… ‘vỡ òa’ trong ‘hưng phấn’. ‘Võ’ (Warfare) kiểu ‘Công’ (Engineering)! Đây… đây mới đúng là ‘bài toán’ dành cho ‘con trai’ của ‘Nữ Thần Cơ Khí’!

“Diệp Phi! Nhận lệnh!” Anh ta gầm lên, khí thế hừng hực.

Tối hôm đó. “Phi Các” (Cung điện của Diệp Phi).

Đây là đêm trước ngày “Công Bộ Thượng Thư” Diệp Phi (33 tuổi) xuất chinh.

Anh ta đang ở cùng vợ mình, Uyển Nhi (32 tuổi, con gái Tể Tướng, cưới ở C38). Nàng là một “phu nhân” kiểu mẫu, dịu dàng, nhưng đầy kiên định.

Uyển Nhi đang tự tay chuẩn bị “hành lý” cho chồng. Nhưng không phải ‘quần áo’. Nàng đang ‘kiểm kê’ ‘vũ khí’.

“Áo giáp ‘Bê Tông Cốt Thép’ (của Mẫu thân Xảo Nhi) con đã kiểm tra. Không nứt.” “Nỏ ‘Hơi Nước’ (của Mẫu thân Xảo Nhi) con đã tra dầu.” “Giày ‘Lò Xo’ (của Mẫu thân Xảo Nhi)…”

Diệp Phi nhìn vợ mình, mỉm cười, ôm nàng từ phía sau. “Nàng… không phải ‘Phu Nhân’. Nàng là ‘Quản Đốc Xưởng’ của ta.”

Uyển Nhi quay lại, mặt đỏ bừng. “Chàng… lần này đi bao lâu?”

“1 tháng.” Diệp Phi nói. “Phụ thân chỉ cho 1 tháng. Dẹp loạn Mạc Bắc.”

“1 tháng…” Nàng thì thầm, mắt lo lắng. “Sa mạc… nguy hiểm lắm. Chàng… chàng phải ‘an toàn’ trở về.”

“Ta là ‘Bán Thần’,” Diệp Phi cười.

“Nhưng… thiếp vẫn lo.” Nàng áp mặt vào ngực ‘thép’ (áo giáp lót) của chàng. “Diệp Phi… đêm nay… chàng ‘ở lại’. Đừng đi ‘xưởng’ nữa.”

Diệp Phi sững sờ. Vợ anh ta… luôn luôn ‘đúng mực’. Đây là lần đầu tiên nàng ‘chủ động’.

Anh ta nhìn sâu vào mắt nàng. Anh ta thấy ‘sợ hãi’, ‘khao khát’, và ‘quyết tâm’.

Anh ta hiểu. Nàng không chỉ muốn ‘gần’ anh. Nàng muốn… ‘Giữ Lại Hạt Giống’ (Keep the Seed). Nàng sợ anh ‘một đi không về’.

“Uyển Nhi…” Trái tim anh ta tan chảy.

Anh ta bế bốc nàng lên. “Đêm nay… ta không phải ‘Thượng Thư’. Ta là ‘phu quân’ của nàng.”

Đêm đó. “Bài kiểm tra ‘Võ'”… bắt đầu bằng “Gia Pháp Thị Tẩm” nồng cháy nhất, mãnh liệt nhất.

Diệp Phi, mang theo ‘lo lắng’ của chiến tranh, mang theo ‘trách nhiệm’ của “Bán Thần”, trút toàn bộ ‘năng lượng’ (Thần Lực + Cơ Khí) vào vợ mình.

Họ ‘chiến đấu’ 7 hiệp, không phải 7 hiệp ‘ân ái’, mà là 7 hiệp ‘sinh tồn’. Họ muốn ‘khắc’ linh hồn của nhau vào đối phương.

(Foreshadowing C43: Vợ Diệp Phi có thai, màn đoàn tụ nồng cháy).

Hạt giống của “Hạnh Phúc Hoàng Kim”… đã được ‘gieo’… ngay trước ‘Sóng Gió Biên Cương’.

Sáng hôm sau. Cổng “Thần Điện Diệp Gia”.

Một đoàn quân ‘kỳ quái’ nhất lịch sử xuất chinh.

Không phải ‘binh lính’. Mà là 8000 ‘Kỹ Sư’ và ‘Công Nhân’, mặc ‘giáp bảo hộ’, tay cầm… ‘xẻng’, ‘búa’, ‘cờ lê’. Chỉ có 1000 ‘Hộ Vệ’ đi kèm, mặt mày ‘chán nản’ (vì không được đánh).

“Công Bộ Thượng Thư” Diệp Phi (33 tuổi) đứng trên một ‘cỗ xe’ kỳ lạ. Nó không phải ‘xe ngựa’. Nó là một ‘cỗ máy’ 6 bánh, chạy bằng ‘hơi nước’, phía sau kéo theo 10 toa ‘vật liệu’ (Xi măng, Thép, Ống Nước).

Diệp An (Anh cả) và Diệp Minh (Anh hai) đến tiễn. “Cẩn thận,” Diệp An nói. “Đừng ‘lỗ vốn’,” Diệp Minh nói.

TRƯƠNG XẢO NHI (Mẫu thân) cũng đến. Nàng không ‘ôm’ con trai. Nàng ném cho anh ta một cuộn ‘bản vẽ’.

“Đây,” nàng nói. “Quà ‘tốt nghiệp’ ‘Văn’ (C41) của con. ‘Xe Bão Táp’ (Sandstorm Tank), Mẫu 0.1. Còn ‘lỗi’ (bug), tự mà ‘sửa’ (fix)!” “Và… đừng làm mất mặt ‘Nữ Thần Cơ Khí’. Dùng ‘đầu óc’ mà đánh, không phải ‘cơ bắp’!”

Diệp Phi siết chặt cuộn bản vẽ. “Con… sẽ không làm Mẹ thất vọng!”

ĐKS (Phụ thân) và 5 Mẫu thân còn lại… ‘xem’ qua ‘Hộp Chiếu Ảnh’.

“Đi!” Diệp Phi gầm lên.

Đoàn quân ‘Công Bộ’… tiến về ‘Hoang Mạc Hắc Phong’.

“Hoang Mạc Hắc Phong”. 1 tuần sau.

“Công Bộ Thượng Thư! Chúng ta bị ‘tấn công’!”

Hơn 5000 ‘Kỵ Binh Sói’ của Mạc Bắc xuất hiện. Chúng nó ‘nhanh’ như ‘gió’, ‘bắn’ ‘tên độc’ như ‘mưa’.

“Bảo Vệ!” 1000 ‘Hộ Vệ’ lập tức ‘dàn trận’, dùng ‘Khiên Thép’ (của Xảo Nhi) tạo thành ‘Vỏ Rùa’.

Đoàn quân ‘Công Bộ’ co cụm. Các ‘Kỹ Sư’ sợ hãi. “Thượng Thư… chúng ta… không phải ‘lính’!”

“Ta biết!” Diệp Phi gầm lên từ ‘Xe Chỉ Huy Hơi Nước’. Anh ta ‘bực bội’. Anh ta không ‘xây’ được nếu bị ‘quấy rối’.

Hắc Phong Hãn (Khan) cười trên lưng sói. “Thỏ con phương Nam! Trốn sau ‘mai rùa’ à? Bắn! Bắn chết chúng nó!”

“Chúng nó thích ‘xoay’ à?” Diệp Phi nhìn ‘vòng xoáy’ kỵ binh, chợt nhớ lời Phụ thân. “Dùng ‘Cơ Khí’ để ‘diệt’ ‘Kỵ Binh’!”

Anh ta có ‘Ý Tưởng’ (Eureka)!

“Tất cả nghe lệnh!” Diệp Phi gầm lên qua ‘Loa Hơi Nước’. “Đội ‘Bê Tông’ (Concrete)! ‘Đội ‘Ống Nước’ (Pipes)!”

“Dựng ‘Tháp Canh Hơi Nước’ (Steam Sentry Tower)! Ngay lập tức!”

“Cái gì?”

“Dùng ‘Xi Măng Siêu Tốc’ (C28)! Xây ‘tháp’ 10 mét! ‘Ống Nước’ chĩa ra ngoài!”

Giữa ‘vòng vây’, 3000 ‘Công Nhân’ (đã được ‘huấn luyện’ bởi Vợ 3) bắt đầu ‘xây’. ‘Xi măng’ (đã trộn sẵn) được ‘đổ’ vào ‘khuôn thép’. Chỉ 1 giờ… 10 cái ‘Tháp Canh’ 10 mét mọc lên.

Hắc Phong Hãn sững sờ. “Cái… quái gì vậy? Chúng nó ‘xây’ ‘lô cốt’?”

“Kỵ Binh! ‘Phun’!” Diệp Phi ra lệnh.

10 cái ‘Tháp Canh’ không ‘bắn’ ‘tên’. Chúng nó… ‘phun’ (spray)!

“Phụttttttt!”

Hàng ngàn ‘lít’ ‘Dầu Nhớt’ (Oil Slick) (sản phẩm ‘phụ’ của Lò Luyện Thép) được ‘bơm’ (bằng ‘Máy Bơm Hơi Nước’) ‘phun’ ra.

“Cái gì… Aaaaa!”

5000 ‘Kỵ Binh Sói’ đang ‘phi’ tốc độ cao… bỗng nhiên ‘trượt’ ngã. ‘Dầu Nhớt’ phủ kín mặt cát. Ngựa (sói) ngã, người ngã. ‘Đội hình’ ‘vòng xoáy’ vỡ tan.

“Chưa hết!” Diệp Phi gầm lên. “Hơi Nước Nóng (Superheated Steam)! Phun!”

“Xèoooooooo!”

Hơi nước ‘siêu nóng’ (từ ‘Lò Hơi Cao Áp’) được ‘phun’ ra từ 10 ‘Tháp Canh’.

“Aaaaa! Nóng! Nóng! Mắt ta!”

Bọn Mạc Bắc bị ‘bỏng’ (steam burn). Chúng nó hoảng loạn. Chúng nó ‘tưởng’ đây là ‘Yêu Thuật’ (Magic)!

“Rút! Rút lui! ‘Phù Thủy’ phương Nam!” Hắc Phong Hãn gầm lên, kinh hãi.

5000 Kỵ Binh… ‘tháo chạy’ trối chết.

Trên ‘Xe Chỉ Huy’, Diệp Phi cười ha hả (nụ cười y hệt XẢO NHI). “Chiến Tranh ‘Cơ Khí’! Ha ha ha!”

Hai tuần sau. “Thánh Địa” Mạc Bắc (Một Ốc Đảo Ẩn).

Hắc Phong Hãn đã ‘thua’ 3 trận. Hắn không dám ‘đánh’ nữa. Hắn ‘trốn’ về ‘Thánh Địa’. Hắn ‘tin’ ‘Phù Thủy’ phương Nam… không thể ‘tìm’ thấy ‘Ốc Đảo’ của hắn.

Nhưng… ‘Công Bộ Thượng Thư’ Diệp Phi… không ‘tìm’.

Anh ta đang đứng giữa sa mạc, cạnh một ‘cỗ máy’ kỳ lạ khác. “Máy Khoan Lòng Đất” (Ground Drill) (của XẢO NHI).

“Thượng Thư… ngài định ‘khoan’ ‘sa mạc’?” Một Kỹ Sư hỏi.

“Không,” Diệp Phi mỉm cười. “Ta ‘khoan’ ‘nước’.”

“Dựa theo ‘Bản Đồ Mạch Nước Ngầm’ (của Mẫu thân UYỂN THANH – Nông) và ‘Máy Dò Địa Chất’ (của Mẹ – Xảo Nhi)… ‘Ốc Đảo’ của chúng nó… ở ‘hạ nguồn’ của ‘con sông ngầm’ này.”

“Ta không ‘tìm’ chúng. Ta ‘cắt’ ‘nước’ của chúng!”

“Khoan!”

Cỗ máy ‘gầm’ lên, ‘khoan’ sâu 500 mét.

“Tìm thấy rồi! ‘Máy Bơm Hơi Nước’! Hút!”

Họ ‘hút’ toàn bộ ‘sông ngầm’… ‘chuyển’ vào ‘Hồ Chứa Bê Tông’ (Concrete Reservoir) mà Diệp Phi vừa ‘xây’.

Năm ngày sau. “Thánh Địa” Ốc Đảo.

“Hãn… Hãn Vương! ‘Hồ Thánh’… ‘cạn’ rồi!”

“Cái gì?” Hắc Phong Hãn chạy ra. ‘Ốc Đảo’ (Nguồn sống) của 3 vạn người Mạc Bắc… đang ‘khô’ cạn! Cây ‘cọ’ (palm trees) ‘chết’ héo.

Chúng nó… bị ‘diệt’… mà không ‘tốn’ ‘1 mũi tên’.

Một ‘Kỵ Binh’ chạy tới, run rẩy. “Hãn Vương… ‘Phù Thủy’ phương Nam… gửi ‘thư’.”

Hắc Phong Hãn mở ra. Chỉ một câu. “Muốn ‘Nước’? Đến ‘Pháo Đài Bê Tông’ của ta. Mang theo ‘kiếm’ của ngươi.” Ký tên: “Công Bộ Thượng Thư”.

“Pháo Đài Bê Tông” (Tên cũ: Hoang Mạc Hắc Phong).

Hắc Phong Hãn (40 tuổi, kiêu hãnh) và 100 ‘Trưởng Lão’… ‘đi bộ’ trên sa mạc (ngựa chết khát rồi), ‘lết’ đến ‘Pháo Đài’.

Họ ‘choáng ngợp’.

Một ‘thành phố’ ‘Bê Tông’ và ‘Thép’ mọc lên giữa sa mạc. ‘Ống khói’ ‘hơi nước’ cao ngất. ‘Bánh Răng’ (Gears) ‘khổng lồ’ đang ‘xoay’.

Và ‘Công Bộ Thượng Thư’ Diệp Phi (33 tuổi, ‘Bán Thần’), đang ngồi trên ‘Xe Bão Táp’ (Sandstorm Tank – giờ đã ‘sửa’ xong ‘lỗi’), ‘thản nhiên’ uống… ‘Nước Tinh Khiết’ (Purified Water) được ‘bơm’ từ ‘Hồ Chứa Bê Tông’.

“Ngươi…!” Hắc Phong Hãn gầm lên. “Ngươi không phải ‘chiến binh’! Ngươi là ‘ác quỷ’!”

Diệp Phi cười. “Ta là ‘Kỹ Sư’. ‘Ác quỷ’ là Mẹ ta (Vợ 6, Ẩn).”

Anh ta ném cho Hắc Phong Hãn một ‘bình’ nước. “Đầu hàng. Hoặc chết khát. Chọn đi.”

Hắc Phong Hãn nhìn ‘Pháo Đài’. Nhìn ‘cỗ máy’ thép ‘khổng lồ’. Nhìn 3 vạn ‘tộc nhân’ đang ‘chết khát’.

Lão ‘thua’. Lão ‘thua’ một ‘Công Bộ Thượng Thư’.

“Rầm!” Lão ném ‘thanh kiếm’ (biểu tượng của Hãn) xuống đất. “Mạc Bắc… đầu hàng.”

Diệp Phi gật đầu. “Tốt. ‘Thử thách quân sự’ (Military Test)… hoàn thành.”

Anh ta rút một ‘máy’ ‘điện báo’ (do anh ta ‘phát minh’ tại chỗ). Anh ta ‘gõ’ ‘mật mã’ ‘hơi nước’ (Steam Code).

“Gửi Phụ thân. ‘Hoang Mạc Hắc Phong’ đã đổi tên: ‘Quận Mỏ Diệp Gia’.” “Báo cáo: Phát hiện 3 mỏ than, 2 mỏ sắt (theo ‘Máy Dò’).” “3 vạn ‘nô lệ’ Mạc Bắc… (giờ là ‘Công Nhân Mỏ’) đã sẵn sàng ‘khai thác’.” “Con, Công Bộ Thượng Thư Diệp Phi. Hoàn thành nhiệm vụ.”

“Thánh Điện Sáng Tạo”.

ĐKS và Lục Phủ Phu Nhân ‘đọc’ ‘bản tin’.

“HA HA HA HA!” TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3) cười lớn nhất, cười đến ‘đập’ cả bàn, ‘nước mắt’ giàn giụa. “CON TRAI TA! GIỐNG HỆT TA! ‘CHIẾN TRANH’ MÀ KHÔNG ‘TỐN’ MỘT ‘VIÊN ĐẠN’! HA HA HA!”

MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) hừ một tiếng, nhưng ‘khóe miệng’ nàng ‘nhếch’ lên. “‘Võ’ (Martial) kiểu ‘Công’ (Engineering) này… cũng ‘thú vị’.”

LÂM NGUYỆT (Vợ 2) đã ‘tính’ xong. “3 mỏ than, 2 mỏ sắt, 3 vạn ‘lao động rẻ mạt’. ‘Chiến dịch’ này… ‘lãi’ 1000%.”

UYỂN THANH (Vợ 1) mỉm cười. “Phi Nhi… đã ‘trưởng thành’ thật rồi.”

ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) gật đầu, hài lòng.

“‘Văn’ (An, Minh) đã qua.” “‘Võ’ (Phi) đã qua.”

“Thế Hệ Mới… đã ‘chín’ rồi.”

Hắn nhìn Lục Phủ Phu Nhân (vẫn 25 tuổi hoàn mỹ). “Các Nữ Thần của ta… ‘bài tốt nghiệp’ của các con đã xong. Giờ… là lúc chúng ta ‘chuyển giao’ (Transition) và… ‘an hưởng tuổi già’ (Enjoy retirement) thôi.”


Chương 43: Hạnh Phúc Hoàng Kim

Một tháng.

Đúng một tháng kể từ ngày “Công Bộ Thượng Thư” Diệp Phi (33 tuổi) dẫn 8000 “công nhân” tiến vào “Hoang Mạc Hắc Phong”.

Một tháng sau, “Hoang Mạc Hắc Phong” đã bị xóa tên khỏi bản đồ. Thay vào đó, một “thành phố công nghiệp” sừng sững mọc lên giữa sa mạc, với cái tên mới đầy kiêu ngạo: “Quận Mỏ Diệp Gia – Khu Số 1”.

Những “Pháo Đài Bê Tông” (C42) đã được kết nối lại, tạo thành một vành đai phòng thủ kiên cố. “Hồ Chứa Bê Tông” khổng lồ lấp lánh dưới ánh mặt trời, phản chiếu hình ảnh của “Máy Bơm Hơi Nước” đang hút “sông ngầm”. Ống khói của “Lò Luyện Thép” đầu tiên đã bốc lên, sử dụng “than” và “sắt” (C42) được khai thác tại chỗ.

3 vạn “tù binh” Mạc Bắc, đứng đầu là Hắc Phong Hãn (giờ là “Tổng Quản Mỏ”), đã được “tái giáo dục” bằng “cơm” (của UYỂN THANH) và “lương” (bằng “Kim Phiếu” của LÂM NGUYỆT). Họ nhận ra rằng, làm “Công Nhân Mỏ” cho “Thần Triều” còn “hạnh phúc” hơn vạn lần làm “Kỵ Binh Sói” đói khát.

Diệp Phi, “Bán Thần” 33 tuổi, đứng trên tường của “Pháo Đài Chỉ Huy”, nhìn “công trình” của mình.

Anh ta đã “tốt nghiệp”.

“Bài kiểm tra Võ” (C42) của Phụ thân (ĐKS) không chỉ là một “bài kiểm tra”, nó là một “Chiến Dịch Sáng Tạo”. Anh ta không “Giết” 1 vạn, mà “Thu Phục” 3 vạn (lực lượng lao động). Anh ta không “Đốt” một hoang mạc, mà “Xây” một “mỏ vàng”.

Đây là “Chiến Tranh” kiểu “Diệp Gia”: Cuối cùng, “lợi nhuận” (Profit) phải là 1000% (như LÂM NGUYỆT đã tính).

“Thượng Thư!” Một giọng nói trẻ trung, lạnh lùng vang lên.

Diệp Phi quay lại. Hai “Thần Tử” (em trai cùng cha khác mẹ), 18 tuổi, vừa được “teleport” (dịch chuyển) đến bằng “Hệ Thống Dịch Chuyển Nội Bộ” (phát minh mới của XẢO NHI).

  1. Diệp Cương (18 tuổi, con trai MỘ DUNG YÊN – Vợ 4): 18 tuổi, cao 1m9, “cơ bắp” y hệt mẹ, mặc “Bảo Giáp Bất Xâm”, “Chiến Ý” (War Aura) bùng nổ.
  2. Diệp Trí (18 tuổi, con trai LÂM NGUYỆT – Vợ 2): 18 tuổi, tuấn tú, lạnh lùng, mặc “Kim Bào”, tay cầm “Bàn Tính Lưu Ly”.

Diệp Phi (33 tuổi) nhìn hai “thằng nhóc” 18 tuổi này, cười. “Phụ thân… cử các em đến ‘nhận việc’ à?”

Diệp Cương (con Vợ 4) đập ngực. “Bẩm Diệp Phi ‘Thượng Thư’! Em, Diệp Cương, được Mẫu thân Mộ Dung Yên và Phụ thân ĐKS cử đến! Nhận chức: ‘Chỉ Huy Quân Đoàn Công Binh Mạc Bắc Số 1’! Em sẽ biến 3 vạn ‘công nhân’ này… thành ‘binh lính’ ‘xây’ được cả ‘thành trì’!”

Diệp Trí (con Vợ 2) đẩy gọng kính (Lưu Ly). “Bẩm Diệp Phi ‘Thượng Thư’. Em, Diệp Trí, được Mẫu thân Lâm Nguyệt và Phụ thân ĐKS cử đến. Nhận chức: ‘Giám Đốc Tài Chính Quận Mỏ’. Em phải đảm bảo… ‘lợi nhuận 1000%’ (C42) của Mẫu thân… không ‘lỗ’ một xu!”

“Sự Trọng Dụng Các Con Trai Khác” (Theo kịch bản).

“Thế Hệ Mới” (18 tuổi)… chính thức “tiếp quản” “Thế Hệ Cũ” (33 tuổi).

Diệp Phi cười ha hả. “Tốt! Tốt! ‘Quận Mỏ’ này giao cho các em! Anh…” Anh ta nhìn về Kinh Kỳ. “…phải về ‘nhà’!”

“Về ‘nhà’?” Diệp Cương (con Vợ 4) ngơ ngác. “Nhưng… ‘Chiến Dịch’ còn…”

“Ngu ngốc!” Diệp Trí (con Vợ 2) gõ bàn tính. “Anh cả Diệp Phi (33 tuổi) đã ‘hoàn thành’ ‘Bài Kiểm Tra’. Giờ là lúc anh ấy ‘hưởng’ ‘Phần Thưởng’. ‘Phần Thưởng’ không phải ‘mỏ’ này. ‘Phần Thưởng’… là ‘Gia Đình’.”

Diệp Phi vỗ vai Diệp Trí. “Thông minh! Giống hệt Mẫu thân Lâm Nguyệt! ‘Quận Mỏ’ này… là của các em. ‘Kinh Kỳ’… là của anh!”

Anh ta leo lên “Xe Bão Táp” (C42), đã được “nâng cấp” (fix bug) thành Mẫu 1.0. “Ta về đây! Báo cáo Phụ thân!”

Đoàn xe “vận tải” 100 chiếc, chở “mẻ sắt” và “mẻ than” đầu tiên, gầm rú, rời “Quận Mỏ”, tiến về Kinh Kỳ.

Anh hùng… trở về.

Hai ngày sau. Cổng “Thần Điện Diệp Gia” (Kinh Kỳ).

“Thần Điện” hôm nay… vắng lặng một cách kỳ lạ.

Diệp Phi (33 tuổi) bước xuống từ “Xe Bão Táp”. Anh ta “run”.

Không phải “run” vì “sợ”. Mà “run” vì “nhớ”.

Một tháng “sinh tử” ở sa mạc. Một tháng “cân não” với “Chiến Tranh Cơ Khí”. Anh ta… nhớ “vợ” đến “phát điên”.

Anh ta nhớ Uyển Nhi (32 tuổi). Người vợ dịu dàng, kiên định, người đã “chủ động” ‘giữ’ anh ta lại ‘đêm cuối’ (C42).

“Nàng… không ra đón ta?” Diệp Phi nhìn quanh. Cổng “Thần Điện” không một bóng người.

“Lạ thật.” Anh ta lẩm bẩm, bước nhanh vào “Phi Các” (Cung điện riêng của anh ta).

“Uyển Nhi! Ta về rồi!” Anh ta gầm lên.

Không ai trả lời.

“Uyển Nhi?” Tim anh ta thắt lại. “Lẽ nào… xảy ra chuyện?”

Anh ta lao vào phòng ngủ.

Và anh ta… sững sờ.

Uyển Nhi (32 tuổi) đang ở đó. Nàng đang ngồi bên cửa sổ, “thêu” một cái gì đó. Một cái “áo yếm” (bib) “trẻ con”, màu “vàng” (màu của LÂM NGUYỆT).

Nhưng… nàng “xanh xao” hơn. Nàng “gầy” hơn. Và… nàng “đẹp” hơn. Một vẻ đẹp “mẫu tính” (Motherly) kỳ lạ.

“Chàng… chàng về rồi.” Uyển Nhi ngẩng lên, mỉm cười. Nàng “cố” đứng dậy.

“Nàng!” Diệp Phi (33 tuổi, Bán Thần) lao tới như một ‘cơn bão’, ôm chầm lấy vợ.

Anh ta “hít” (inhale). Mùi “dược thảo” (của LINH SAN). Mùi “đồ bổ” (của UYỂN THANH). Mùi “xa hoa” (của LÂM NGUYỆT).

Anh ta ôm siết nàng. “Ta về rồi! Ta đã ‘thắng’! Ta… ta nhớ nàng! Sao nàng không ra đón ta? Nàng ‘bệnh’ à?”

Anh ta hoảng hốt, “nắm” lấy ngực vợ (thói quen “gia truyền” Diệp Gia) để “kiểm tra sức khỏe”.

Ngực nàng… “lớn” hơn. “Mềm” hơn. Và “nhạy cảm” hơn.

“A…” Uyển Nhi rên rỉ, mặt đỏ bừng. “Chàng… đừng… đừng ‘bóp’… ‘căng’ lắm…”

“Căng?” Diệp Phi ngơ ngác.

“Phụt!”

Một dòng “sữa” (milk) trắng, non, ấm áp… “phun” ra từ “đỉnh ngọc”, bắn thẳng vào “Chiến Giáp Hơi Nước” (Steam Armor) của Diệp Phi.

Diệp Phi… hóa đá.

Anh ta nhìn “dòng sữa”. Anh ta nhìn “vợ”. Anh ta nhìn “cái bụng” (vẫn còn ‘phẳng’ vì mới 1 tháng, nhưng anh ta là “Bán Thần”, anh ta “cảm nhận” được).

“Nàng…” Diệp Phi run rẩy. “Cái này… là ‘sữa’?”

Uyển Nhi, “Phu Nhân” 32 tuổi, con gái Tể Tướng, giờ đỏ bừng như ‘trái gấc’. Nàng “xấu hổ” đến “chết”.

“Tại… tại Mẫu thân Linh San (Vợ 5) nói… con của ‘Thần Tộc’… ‘khỏe’ lắm. Phải ‘bổ’ lắm. Nên… nên thiếp… thiếp ‘có’ ‘sữa non’ (colostrum) sớm…” Nàng lắp bắp.

“Vậy… vậy…” Diệp Phi vẫn “đơ”. “Đêm… đêm đó (C42)… ‘Gia Pháp Thị Tẩm’… ‘Hạt Giống Hoàng Kim’…”

“Nó ‘ở lại’ rồi, chàng ngốc ạ!” Uyển Nhi gục vào ngực chồng, khóc nức nở. “Nó ‘ở lại’ ngay đêm chàng ‘xuất chinh’! Chàng… chàng đi 1 tháng… là ‘nó’ cũng ‘ở’ đây 1 tháng rồi!”

“HẠNH PHÚC HOÀNG KIM”! (Theo kịch bản: Vợ Diệp Phi có thai).

“Trời ơi! Trời ơi!”

Diệp Phi (33 tuổi), “Công Bộ Thượng Thư”, người vừa “đè bẹp” 3 vạn Mạc Bắc bằng “Hơi Nước” và “Bê Tông”, giờ “run” như “cầy sấy”.

Anh ta… anh ta “sắp làm cha”? Anh ta, Diệp Phi, “Thế Hệ Mới” đầu tiên… có “Thế Hệ Mới” của “riêng” mình?

“Aaaaa!” Anh ta gầm lên một tiếng “hạnh phúc”, bế bốc vợ lên, “xoay” vòng vòng. “Ta có con! Ta có con rồi! Uyển Nhi! Ta yêu nàng! Ha ha ha!”

“Thả… thả thiếp xuống! ‘Chóng mặt’!” Uyển Nhi cười trong nước mắt. “‘Bà nội’ (Grandmas) bảo ‘không’ được ‘xoay’!”

“Bà nội?”

“Thánh Điện Sáng Tạo”. Buổi tối.

Một “Đại Tiệc Hoàng Kim” (Golden Feast) được tổ chức.

Diệp Phi (33 tuổi) và Uyển Nhi (32 tuổi) là “nhân vật chính”.

Nhưng họ… không được “ngồi”.

Uyển Nhi (có thai 1 tháng) được “6 Nữ Thần” (Lục Phủ Phu Nhân, 25 tuổi hoàn mỹ) “bao vây”.

“Con dâu! Ăn cái này!” UYỂN THANH (Vợ 1, “Bà Nội Lớn” – Nông) đút một thìa “Tổ Yến Vua Lúa Gạo” (C1). “Cái này ‘bổ’ ‘Căn Cơ’ cho ‘cháu’ ta!”

“Không!” TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3, “Bà Nội Ruột” – Công) gạt ra. “Nó phải ‘ăn’ ‘Canxi Bê Tông’ (Canxi ‘luyện’ từ ‘vỏ sò’) của ta! ‘Xương’ (Bone) của ‘cháu’ ta phải ‘cứng’ như ‘Thép’ (C23)!”

“Hai tỷ ‘sai’ rồi!” LÂM NGUYỆT (Vợ 2, “Bà Nội Hai” – Thương) lạnh lùng. Nàng không “đút”. Nàng đặt 100 “thỏi vàng” (Kim Phiếu) trước mặt Uyển Nhi. “Nó phải ‘ngậm’ ‘vàng’ từ trong ‘trứng’! ‘Cháu’ ta… sinh ra đã là ‘Thần Tài’!”

“Ầy!” MỘ DUNG YÊN (Vợ 4, “Bà Nội Tư” – Quân) ném một “thanh kiếm” “mini” (bằng thép tốt nhất) lên bàn. “Con trai (hay con gái) phải ‘cầm’ ‘kiếm’! ‘Chiến Ý’ (War Aura) phải ‘luyện’ từ ‘bào thai’!”

“Các tỷ ‘ồn’ quá!” HẠ LINH SAN (Vợ 5, “Bà Nội Năm” – Y) đo “mạch” (pulse) cho Uyển Nhi. “Nàng ‘cần’ ‘tĩnh dưỡng’. Đây. ‘An Thai Đan Thần Tốc’ (C25). Ngày 3 viên.”

TÔ THIỂN (Vợ 6, “Bà Nội Sáu” – Ẩn) không nói gì. Nàng chỉ “búng” tay. 10 “Ảnh Vệ Nữ” (C19) lập tức “hiện” ra, “bao” quanh Uyển Nhi. “Bảo vệ ‘Cháu Đích Tôn’ (Prime Grandchild). Cấp độ ‘Thần Chủ’.”

Diệp Phi (33 tuổi, cha ruột) và ĐKS (25 tuổi, ông nội)… bị “ra rìa”.

Hai cha con (ông cháu) ngồi một góc, “cụng” một ly “Rượu Vang” (C4).

“Phụ thân,” Diệp Phi (hạnh phúc) nói. “Con… con ‘thắng’ ở ‘Biên Cương’. Nhưng về ‘nhà’… con ‘thua’ ‘vợ’ con.”

“Ha ha!” ĐKS cười lớn. “Đó là ‘Hạnh Phúc Hoàng Kim’, con trai ạ. ‘Thua’ vợ… là ‘truyền thống’ (Tradition) của ‘Diệp Gia’ này!”

Hắn nhìn “bàn tiệc”. Hắn hài lòng.

“Sự trọng dụng” (Employing) đã hoàn tất.

“Diệp Cương (con Vợ 4) và Diệp Trí (con Vợ 2) đã ‘trọng dụng’ ở ‘Quận Mỏ’ (C42).” “Hôm nay,” ĐKS ra “Chiếu Chỉ” mới.

“Diệp Thuật (18 tuổi, con HẠ LINH SAN – Y)!” “Có con!” Một “Thần Tử” “thanh khiết” y hệt mẹ, bước ra. “Con. Nhận chức ‘Viện Trưởng Viện Vắc-xin’ (C25). ‘Dược Vương Cốc’ (C8) là của con. Ta muốn ‘vắc-xin’ ‘phủ’ 100% ‘Thần Triều’!” “Con… nhận lệnh!”

“Diệp Ảnh (18 tuổi, con TÔ THIỂN – Ẩn)!” “Bẩm Phụ thân.” Một “Thần Nữ” ‘bí ẩn’ y hệt mẹ, bước ra từ ‘bóng tối’. “Con. Chính thức ‘tiếp quản’ ‘Tiểu Ám Võng’ (C41). ‘Trụ Ẩn’ (Spy Pillar) của ‘Thế Hệ Mới’… là của con.” “Vâng… thưa Phụ thân.”

“Diệp An (35 tuổi, con UYỂN THANH – Nông)!” “Diệp Minh (34 tuổi, con LÂM NGUYỆT – Thương)!” “Có chúng con!”

“Hai con,” ĐKS nói. “Đã ‘tốt nghiệp’ ‘Văn’ (C41).” “Phi (con XẢO NHI) đã ‘tốt nghiệp’ ‘Võ’ (C42).”

“Các con,” hắn tuyên bố. “Là ‘Viên Mãn Thế Hệ Mới’ (New Generation’s Fulfillment).”

“Diệp An. Con là ‘Căn Cơ’. Con quản ‘Nội Vụ’ (Internal Affairs) ‘Phàm Triều’.” “Diệp Minh. Con là ‘Tài Phú’. Con quản ‘Kinh Tế’ (Economy) ‘Phàm Triều’.” “Diệp Phi. Con là ‘Công Nghiệp’. Con quản ‘Hạ Tầng’ (Infrastructure) ‘Phàm Triều’.”

“Ba con… là ‘Tam Trụ’ (Triumvirate) ‘Thế Tục’ (Mortal) của ta!”

Diệp An, Diệp Minh, Diệp Phi… quỳ xuống. Họ “nhận” “quyền lực”.

Đêm đó. “Thánh Điện Sáng Tạo”.

Chỉ còn ĐKS (25 tuổi, Ông nội) và Lục Phủ Phu Nhân (25 tuổi, 6 Bà nội).

Họ nhìn xuống “Thần Điện” (nơi “Thế Hệ Mới” đang “tiếp quản” công việc).

“Thật… yên bình.” UYỂN THANH (Vợ 1) mỉm cười, tựa vào vai hắn. “Chúng ta… đã ‘an hưởng tuổi già’ (C42) được rồi.”

“Già?” ĐKS cười. Hắn “bóp” “Trái Đào Mọng” (C1) của nàng. “Nàng ‘già’ ở đâu?”

“Phu quân!” Nàng đỏ mặt.

“Nhưng… ở ‘Thần Điện’ (Gia Trang) mãi… cũng ‘chán’.” LÂM NGUYỆT (Vợ 2) nói, “Kim Phiếu” (C23) ở ‘Kinh Kỳ’ (Capital City) đang ‘cần’ ‘Nữ Thần’ của nó.”

“Đúng!” XẢO NHI (Vợ 3) hưng phấn. “‘Pháo Đài Bê Tông’ (C42) của Phi Nhi… đã ‘kích thích’ ta! Ta muốn ‘xây’ một ‘Tháp Thông Thiên’ (C6) ‘mới’! Ngay ‘giữa’ ‘Hoàng Cung’!”

“Phải!” MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) gật đầu. “Đám ‘Cấm Vệ Quân’ (Royal Guard) của ‘Tân Vương’ (C34)… ‘yếu’ quá. Ta phải ‘huấn luyện’ lại!”

“Em…” LINH SAN (Vợ 5) nói. “Em muốn ‘Bệnh Viện Trung Ương’ (Central Hospital) ở Kinh Kỳ.”

“…Và ‘Ám Võng’ (Spy Network) cũng cần ‘trụ sở’ (HQ) mới,” TÔ THIỂN (Vợ 6) kết luận.

ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) cười lớn. Hắn ôm 6 “Bà nội” (25 tuổi) vào lòng.

“Ta hiểu rồi! ‘Hạnh Phúc Hoàng Kim’ đã ‘viên mãn’ (C43). ‘Thế Hệ Mới’ đã ‘trọng dụng’ (C43).”

“Giờ… là lúc ‘Thần Triều’ (Chúng ta)… ‘Chuyển Dời’ (Move)!”

Hắn nhìn về Kinh Kỳ.

“Ta… ĐKS… Vạn Hộ Quốc Công (C34)…” “Và Lục Phủ ‘Thiên Hạ Đệ Nhất Phu Nhân Chi Mẫu’ (C34)…”

“Chúng ta… ‘chuyển’ ‘nhà’!”

“Lệnh Triệu Tập Kinh Kỳ!” (C44) “ĐẠI CÁCH MẠNG CHUYỂN DỜI!” (C44)

(Hết Chương 43)


Chương 44: Đại Cách Mạng Chuyển Dời

Bình minh ngày hôm sau “Đại Tiệc Hoàng Kim” (C43).

“Diệp Gia Trang” (Thánh Địa) chìm trong một bầu không khí trang nghiêm, khẩn trương, nhưng cũng đầy xao động.

Mệnh lệnh của ĐKS (Diệp Khang Sơ) từ đêm qua, “Lệnh Triệu Tập Kinh Kỳ”, không chỉ là một mệnh lệnh. Nó là một “Chiếu Chỉ Thần Thánh”, báo hiệu một cuộc “Đại Cách Mạng” (Revolution) trong toàn bộ cấu trúc của “Thần Triều”.

Chuyển dời.

Không phải “chuyển” một gia đình. Mà là “chuyển” cả một “Bộ Não Đế Chế”.

“Nghị Sự Các” (C11), căn phòng đã chứng kiến sự ra đời của “Lục Trụ”, hôm nay tổ chức “Hội Đồng Tham Vấn Hoàng Kim” (C41) phiên họp cuối cùng tại “vùng đất tổ” này.

ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) ngồi trên “Bảo Tọa Thần Chủ”. Lục Phủ Phu Nhân (25 tuổi, 6 Nữ Thần) ngồi hai bên. “Thế Hệ Mới” (An, Minh, Phi, Thanh, Trí, Cương, Thuật, Ảnh…) đứng nghiêm trang ở dưới.

Họ đã “tốt nghiệp” (C41, C42). Họ đã được “trọng dụng” (C43). Giờ đây, họ chờ đợi “Sứ Mệnh” (Mission) mới.

“Các con,” ĐKS lên tiếng, “Uy Quyền Đế Vương” 25 tuổi bao trùm, nhưng giọng nói lại mang theo một tia “cảm xúc” (Emotion) hiếm có.

“Bốn mươi năm.” Hắn nhìn quanh căn phòng. “Gần bốn mươi năm. Ta… từ một ‘lão già’ 80 tuổi (C1)… đã ‘xây’ nên ‘Diệp Gia Trang’ này.”

“Nó là ‘Căn Cơ’ (C1). Nó là ‘Nền Móng’ (Tập 1). Nó là ‘Xưởng’ (Workshop) của chúng ta.”

“Các Mẫu thân của các con,” hắn nhìn 6 “Nữ Thần”. “Đã ‘rèn’ (forge) nên ‘Lục Trụ’ (6 Trụ Cột) tại đây.” “Các con,” hắn nhìn ‘Thế Hệ Mới’. “Đã ‘tốt nghiệp’ (graduate) tại đây.”

“Nó… ‘hoàn hảo’ (perfect) rồi.”

“Nhưng,” giọng hắn bỗng trở nên ‘sắc bén’ (sharp). “Một ‘thanh kiếm’ ‘hoàn hảo’… ‘rèn’ xong rồi… thì phải ‘mang’ ra ‘chiến trường’!”

“Diệp Gia Trang là ‘Xưởng’. Kinh Kỳ (Capital City) là ‘Chiến Trường’! Là ‘Sân Khấu’ (Stage)!”

“Ta tuyên bố,” ĐKS đứng dậy.

“Kể từ hôm nay. ‘ĐẠI CÁCH MẠNG CHUYỂN DỜI’ (The Great Relocation Revolution)… chính thức ‘bắt đầu’!”

“Toàn bộ ‘Thần Triều’ (Thế Hệ Cũ) và ‘Bộ Tổng Tư Lệnh’ (Thế Hệ Mới)… sẽ ‘chuyển’ đến ‘Kinh Kỳ’!”

“Mục tiêu: Biến ‘Hoàng Cung’ (Royal Palace) của ‘Phàm Triều’ (Tân Vương)… thành ‘Phân Điện’ (Sub-Palace) của ‘Thần Triều’ (Diệp Gia)!”

“Mở Ra Tương Lai Mới!” (C44)

Sự “chấn động” (shock) lan tỏa.

“Thế Hệ Mới” sững sờ. Diệp An (con Vợ 1), Diệp Minh (con Vợ 2), Diệp Phi (con Vợ 3) – “Tam Trụ Thế Tục” (C43) – nhìn nhau. Họ vừa “nhận chức” (C43) ngày hôm qua!

“Phụ thân!” Diệp An (35 tuổi, Trưởng tử) bước ra. “Chúng con ‘vừa’…”

“Đúng!” ĐKS ngắt lời. “Ta ‘trọng dụng’ (C43) các con ‘ở đây’… là để các con ‘thực hành’ (practice).” “Giờ… là lúc ‘thực chiến’ (Real Combat) ở ‘Kinh Kỳ’!”

“Diệp An (Nội Vụ)! Ta muốn con ‘chuyển’ ‘Căn Cơ’ (Nông) của Mẫu thân Uyển Thanh! 108 ‘Kho Lương Thần Tốc’ (C14) phải ‘nằm’ ‘dưới’ ‘Hoàng Cung’!” “Diệp Minh (Kinh Tế)! Ta muốn con ‘chuyển’ ‘Tài Phú’ (Thương) của Mẫu thân Lâm Nguyệt! ‘Tổng Kho Kim Phiếu’ (C23) phải ‘đặt’ ‘trong’ ‘Quốc Khố’ (Treasury)!” “Diệp Phi (Hạ Tầng)! Ta muốn con ‘chuyển’ ‘Công Nghiệp’ (Công) của Mẫu thân Xảo Nhi! Con sẽ ‘đập’ ‘Hoàng Cung’ cũ đi… và ‘xây’ một ‘Tháp Thông Thiên Mới’ (C6) ngay ‘giữa’ ‘Tử Cấm Thành’!”

“Ba con,” hắn ra lệnh. “Là ‘Đội Tiên Phong’ (Vanguard). Các con ‘đi’ trước. ‘Dọn đường’ (Pave the way) cho ‘Thần Triều’ (Cha và các Mẹ)!”

“Vâng!” Ba “Bán Thần” 30+ tuổi, “lãnh đạo” “Thế Hệ Mới”, gầm lên. “Hưng Phấn” (Excitement) đã thay thế “Ngạc Nhiên” (Surprise).

“Còn các con,” ĐKS nhìn ‘Thế Hệ Mới’ (18 tuổi). “Diệp Cương (Quân)! Diệp Thuật (Y)! Diệp Ảnh (Ẩn)! Diệp Trí (Thương)!” “Các con… ‘ở lại’ ‘Diệp Gia Trang’!”

“Cái gì?” Diệp Cương (con Vợ 4) sững sờ. “Phụ thân! Con muốn ‘đánh’ ‘Cấm Vệ Quân’ (C43)!”

“Ngu ngốc!” ĐKS cười. “‘Diệp Gia Trang’ này… từ ‘Xưởng’… sẽ ‘nâng cấp’ (upgrade) thành ‘Thánh Địa’ (Sanctuary)! Thành ‘Học Viện Thần Tộc’ (Godhood Academy)!” “Các con (Thế Hệ 18 tuổi)… sẽ ‘quản lý’ (manage) ‘Học Viện’ này! ‘Đào tạo’ (train) ‘Thế Hệ Mới’ ‘tiếp theo’ (Thế hệ F2 – Cháu, F3 – Chắt)!”

“Đây… là ‘Nền Móng Bất Diệt’ (Tập 1)!”

Mọi “bánh răng” (gears) đã ‘khớp’ (click). ‘Thế Hệ Cũ’ (ĐKS + 6 Vợ) -> ‘Chuyển’ đến Kinh Kỳ (Lãnh Đạo Tối Cao). ‘Thế Hệ F1 (30+)’ (An, Minh, Phi) -> ‘Chuyển’ đến Kinh Kỳ (Quản Lý Thế Tục). ‘Thế Hệ F1 (18-)’ (Cương, Trí, Ảnh…) -> ‘Ở lại’ Thánh Địa (Đào Tạo Tương Lai).

“Đại Cách Mạng”… là “Phân Tầng Quyền Lực” (Decentralization of Power).

“Đi!” ĐKS phất tay. “Thế Hệ Mới! ‘Làm’ việc của các con!”

“Vâng, thưa Phụ thân! Thưa các Mẫu thân!” ‘Thế Hệ Mới’ (F1) cúi đầu, “hưng phấn” rời đi, “không khí” “sôi” lên.

Buổi tối cuối cùng. “Nghị Sự Các” cũ.

“Nghị Sự Các” (C11), căn phòng đã ‘tích hợp’ (integrated) “Phòng Tình Yêu Toàn Diện”, giờ đây… ‘yên tĩnh’ (quiet) đến lạ thường.

Chỉ còn 7 người. ĐKS (25 tuổi, Thần Thể). Và Lục Phủ Phu Nhân (25 tuổi, 6 Nữ Thần).

Họ không ‘họp’. Họ không ‘bàn’ ‘Chiến Lược’. Họ… ‘Đứng’. ‘Nhìn’. Và ‘Hồi Tưởng’ (Reminisce).

Đây là “Cảnh hồi tưởng đầy cảm xúc tại ‘Nghị Sự Các’ cũ” (C44).

ĐKS bước đến ‘Bảo Tọa Thần Chủ’. Hắn ‘vuốt’ (stroke) ‘tay vịn’ bằng ‘Thép’ (của Xảo Nhi) và ‘lụa’ (của Uyển Thanh).

“Bốn mươi năm,” hắn thì thầm. “Ngay ‘chỗ’ này… ta (80 tuổi) đã ‘cầu hôn’ (propose) UYỂN THANH (20 tuổi) (C1).” Hắn nhìn UYỂN THANH (25 tuổi hoàn mỹ). “Ngày đó… ta ‘run’. Ta ‘sợ’ ‘chết’. Ta ‘cần’ ‘sự sống’ (life) từ ‘Trái Đào Mọng’ (C1) của nàng. Ta chỉ ‘muốn’ ‘sống’ (survive).”

UYỂN THANH (Vợ 1, Nữ Thần Căn Cơ) bước đến, ôm hắn từ phía sau. “Phu quân.” Nàng mỉm cười. “Cũng ‘chỗ’ này… thiếp (20 tuổi) đã ‘phục tùng’ (submit) (C2). Thiếp ‘run’. Thiếp ‘sợ’ ‘uy quyền’ (power) của ngài. Thiếp chỉ ‘muốn’ ‘yên ổn’ (stability).” Nàng nhìn xuống ‘cái bàn’ (Nơi ‘Luật Lệ Bàn Ăn’ – C2 – ra đời). “Ai ‘ngờ’…” Nàng tựa đầu vào lưng hắn. “Từ ‘sợ hãi’… lại ‘nở’ ra ‘tình yêu’ (love) và 73 ‘sinh mệnh’ (lives).”

LÂM NGUYỆT (Vợ 2, Nữ Thần Tài Phú) đứng bên ‘cửa sổ’ (window). “Ngày đó… trời ‘mưa’ (C3).” Nàng thì thầm. “Thiếp (21 tuổi) ‘ngã’ (fall) vào ‘phòng tắm’ này. ‘Bàn tay’ (C3) của ngài ‘nắm’ ‘Tài Phú’ (Breasts) của thiếp. Thiếp ‘tưởng’ (thought) đó là ‘sỉ nhục’ (humiliation).” Nàng quay lại, ‘Kim Quang’ (Golden Aura) 25 tuổi ‘sáng’ rực. “Ai ‘ngờ’… đó là ‘Định Mệnh’ (Destiny). ‘Nụ hôn’ ‘Thần Tài’ (C5) của ngài… đã ‘khai sáng’ (enlighten) cho ‘Nữ Hoàng’ ‘cô độc’ (lonely Queen) này.”

TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3, Nữ Thần Cơ Khí) ‘đập’ ‘tay’ lên ‘cột thép’ (Steel Pillar) của căn phòng. “Chỗ này!” Nàng hưng phấn. “Là ‘lò rèn’ (forge) ‘đầu tiên’ của thiếp! Thiếp (18 tuổi) ‘rách’ ‘áo’ (C6)! ‘Bàn tay’ (C6) của ngài ‘chạm’ (touch) vào ‘Bóng Thép’ (Steel Balls) của thiếp!” Nàng cười ha hả. “Thiếp ‘tưởng’ (thought) ngài là ‘dê già’ (old pervert) (vì lúc đó hắn 60 tuổi)!” Nàng ‘nhảy’ (jump) lên, ‘hôn’ (kiss) ĐKS. “Ai ‘ngờ’… ngài là ‘Đại Kỹ Sư’ (Grand Engineer) ‘vĩ đại’ nhất! Ngài ‘ban’ (grant) cho thiếp ‘Tháp Thông Thiên’ (C6)! Ngài ‘biến’ ‘thợ rèn’ ‘bẩn thỉu’ (dirty smith)… thành ‘Nữ Thần’!”

MỘ DUNG YÊN (Vợ 4, Nữ Thần Chiến Tranh) ‘vuốt’ ‘bức tường’ (wall). “Chỗ này… thiếp (19 tuổi) ‘gục’ (kneel) ‘ngã’ (C7). ‘Áo rách’ (C7). ‘Yếm đỏ’ (C7) ‘lộ’ (exposed).” Nàng nhìn ĐKS, ‘Chiến Ý’ (War Aura) 25 tuổi ‘mềm’ (soft) lại. “Thiếp ‘tưởng’ (thought) đời ‘tướng quân’ (general) của thiếp đã ‘tàn’ (over). Bị ‘bắt’ (captured) làm ‘nô lệ’ (slave).” Nàng nhếch mép. “Ai ‘ngờ’… thiếp ‘tìm’ (find) được ‘Chủ Nhân’ (Master) ‘duy nhất’ (one and only)!” Nàng nhìn 5 ‘tỷ muội’ (sisters). “Và cũng ‘tại đây’… ‘Quy Tắc Yếm Đỏ Nội Các’ (C10) ‘ra đời’. ‘Ân sủng’ (favor) ‘trước’ ‘cuộc họp’ (meeting)… là ‘phát minh’ (invention) ‘vĩ đại’ nhất của thiếp!”

HẠ LINH SAN (Vợ 5, Nữ Thần Y Tế) ‘chạm’ (touch) vào ‘bộ’ ‘dao mổ’ (scalpel) ‘bằng thép’ (steel) (C8) ‘treo’ (hanging) trên ‘tường’ (wall) (làm ‘kỷ niệm’ – souvenir). “Ngày đó… thiếp (22 tuổi) ‘bất lực’ (helpless) (C8). ‘Tay’ (hand) ‘run’ (shake). ‘Sư phụ’ (Master) ‘hấp hối’ (dying).” Nàng nhìn ĐKS, ánh mắt ‘sùng bái’ (worship) 25 tuổi. “Ngài ‘xuất hiện’ (appeared). Ngài ‘đỡ’ ‘chưởng’ (C8). ‘Bàn tay’ (C8) ‘hư hỏng’ (naughty) của ngài… ‘nắm’ (grab) ‘vận mệnh’ (fate) của thiếp. ‘Lồng ngực’ (chest) của ngài… ‘ấm’ (warm) hơn ‘mọi’ ‘loại’ ‘thuốc’ (medicine).” Nàng mỉm cười ‘thanh khiết’ (pure). “Ai ‘ngờ’… ‘Thần Y’ (Godly Doctor) ‘cứu’ (save) ‘người’… lại ‘bị’ (be saved by) ‘Chủ Nhân’ (Master) ‘cứu’.”

TÔ THIỂN (Vợ 6, Nữ Thần Bóng Tối) ‘tựa’ (lean) vào ‘bóng tối’ (shadows) của ‘căn phòng’ (room). “Ngày đó… thiếp (17 tuổi) ‘là’ ‘dao’ (knife) (C9). ‘Dao’ ‘không’ ‘cảm xúc’ (no emotion). ‘Báo thù’ (Revenge) là ‘tất cả’ (everything).” Nàng ‘bước’ (step) ra ‘ánh sáng’ (light), ‘bộ váy’ ‘đen’ (black) ‘huyền ảo’ (ethereal). “Ngài ‘kéo’ (pull) ‘dao’ (knife) vào ‘lòng’ (embrace) (C9). ‘Tay’ (hand) ngài ‘chạm’ (touch) ‘nơi’ ‘mềm mại’ (softest place) ‘nhất’… ‘nhưng’ ‘lạnh’ (coldest) ‘nhất’.” Nàng nhìn ‘Hộp Chiếu Ảnh’ (C33) ‘đặt’ (placed) ở ‘góc’ (corner) (dùng ‘chiếu’ (project) ‘tội ác’ (crimes) của ‘Đại Hoàng Tử’ – C33). “Ai ‘ngờ’… ‘Nữ Hoàng Bóng Tối’ (Queen of Shadows) ‘chỉ’ (only) ‘muốn’ (want) ‘ánh sáng’ (light) ‘từ’ (from) ‘Phu Quân’ (Husband).”

“Nghị Sự Các” (Council Chamber)… ‘chìm’ (sink) vào ‘cảm xúc’ (emotion).

Bốn mươi năm. Sáu ‘cuộc’ ‘gặp gỡ’ (encounters) ‘định mệnh’ (fateful). Sáu ‘bàn tay’ ‘hư hỏng’ (naughty hands). Sáu ‘bộ ngực’ ‘thần thánh’ (divine breasts).

Tất cả… ‘bắt đầu’ (start) ‘tại đây’. Và ‘kết thúc’ (end)… ‘cũng’ ‘tại đây’.

“Chưa ‘kết thúc’.” ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) mỉm cười.

Hắn ‘búng’ (snap) ‘tay’ (fingers). ‘Cửa’ (Door) ‘Nghị Sự Các’ ‘đóng’ (close) lại. ‘Đèn Lưu Ly’ (C6) ‘mờ’ (dim) đi.

“Chúng ta… ‘rời’ (leave) ‘Diệp Gia Trang’.” “Nhưng ‘kỷ niệm’ (memory)… ‘phải’ ‘mang’ (bring) ‘theo’.”

Hắn nhìn 6 “Nữ Thần” 25 tuổi hoàn mỹ. “Các Nữ Thần của ta… ‘Quy Tắc Yếm Đỏ Nội Các’ (C10)…” “Phiên họp ‘cuối cùng’ (The Last Session)… tại ‘Nghị Sự Các’ ‘cũ’ (Old Chamber)…”

“Bắt đầu!”

Nghi Lễ Tạm Biệt (The Farewell Ritual)

Lần này, 6 “Nữ Thần” không ‘chờ’ (wait) ĐKS ‘gọi’ (call).

Họ ‘biết’ (know) đây là ‘lần cuối’ (last time).

Họ ‘chủ động’ (actively).

UYỂN THANH (Vợ 1) và LÂM NGUYỆT (Vợ 2) ‘giúp’ (help) ĐKS ‘cởi’ (remove) ‘Hắc Bào Thần Chủ’. XẢO NHI (Vợ 3) và MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) ‘mang’ (bring) ‘Rượu Vang’ (C4) và ‘Trái Cây’ (Fruit) (C1). LINH SAN (Vợ 5) và TÔ THIỂN (Vợ 6) ‘chuẩn bị’ (prepare) ‘Giường Tròn’ (Round Bed) (C11).

Sáu ‘tấm’ ‘Yếm Đỏ’ (Red Yếm) ‘thần thánh’ (divine) ‘hiện’ (appear) ‘ra’ (out).

7 hiệp ân ái ‘cuối cùng’ (final) tại ‘Thánh Địa’ (Sanctuary) ‘bắt đầu’.

Đây không phải 7 hiệp ‘dục vọng’ (lust). Đây là 7 hiệp ‘Hồi Tưởng’ (Reminiscence) và ‘Chuyển Giao’ (Transition).

Hiệp 1 & 2 (Căn Cơ & Tài Phú): ĐKS ‘hòa hợp’ (harmonize) với UYỂN THANH (Nông) và LÂM NGUYỆT (Thương). Hắn ‘cảm nhận’ (feel) ‘Nền Móng’ (Foundation). ‘Sự sống’ (Life) của ‘Vua Lúa Gạo’ (C1) ‘chảy’ (flow) từ ‘Trái Đào Mọng’ (C1). ‘Sức nóng’ (Heat) của ‘Kim Phiếu’ (C23) ‘bùng nổ’ (explode) từ ‘Bưởi Mọng’ (C3). “Ta ‘mang’ (bring) ‘Nền Móng’ (Foundation) đến ‘Kinh Kỳ’!” Hắn ‘gầm’ (roar) ‘lên’ (out).

Hiệp 3 & 4 (Công Nghiệp & Quân Sự): ĐKS ‘kích hoạt’ (activate) XẢO NHI (Công) và MỘ DUNG YÊN (Quân). Hắn ‘cảm nhận’ (feel) ‘Sức Mạnh’ (Strength). ‘Bánh Răng’ (Gears) ‘va’ (crash) ‘vào’ ‘Thép’ (Steel). ‘Bóng Thép’ (C6) ‘căng’ (tighten) ‘cùng’ (with) ‘Dây Cung’ (C7). “Trong ‘Kinh Kỳ’ (Capital)!” XẢO NHI ‘hét’ (scream) ‘lên’ (out). “Thiếp ‘sẽ’ ‘xây’ (build) ‘Tháp Thông Thiên Mới’ (New Tower of Babel) ‘cao’ (taller) ‘hơn’!” “Trong ‘Hoàng Cung’ (Palace)!” MỘ DUNG YÊN ‘rít’ (hiss). “Thiếp ‘sẽ’ ‘rèn’ (forge) 10 vạn ‘Cấm Vệ Thần Tộc’ (God-Clan Royal Guard)!”

Hiệp 5 & 6 (Y Tế & Tình Báo): ĐKS ‘thanh tẩy’ (purify) ‘cùng’ (with) LINH SAN (Y) và TÔ THIỂN (Ẩn). Hắn ‘cảm nhận’ (feel) ‘Sự Kiểm Soát’ (Control). ‘Dòng’ ‘Kháng Sinh’ (C8) ‘mát lạnh’ (cool) ‘chảy’ (flow) từ ‘Ngọc Thạch’ (C8). ‘Bóng Tối’ (Shadow) ‘quyến rũ’ (seductive) ‘ôm’ (embrace) ‘lấy’ (him) từ ‘U Ảnh’ (C9). “Bệnh Viện Trung Ương’ (Central Hospital)!” LINH SAN ‘thì thầm’ (whisper), ‘hơi thở’ (breath) ‘nóng’ (hot). “Tất cả ‘sinh mệnh’ (all life)… ‘thuộc’ (belong) ‘về’ (to) ‘chủ nhân’ (Master).” “‘Ám Võng’ (Spy Network) ‘mới’!” TÔ THIỂN ‘rên rỉ’ (moan). “‘Mắt’ (Eyes) của ‘phu quân’ (husband)… ‘phải’ ‘nhìn’ (see) ‘khắp’ (all over) ‘thế giới’ (the world).”

Hiệp 7 (Hỗn Độn Sáng Tạo – Creative Chaos): Hiệp ‘cuối cùng’ (Final). Cả 7 người. “Đại Hòa Hợp” (The Great Harmony). Lục Trụ (6 Pillars) ‘xoay’ (rotate) ‘quanh’ (around) ĐKS. ‘Nông’ (Agri) ‘nuôi’ (feed) ‘Quân’ (War). ‘Thương’ (Trade) ‘trả’ (pay) ‘Công’ (Industry). ‘Y’ (Medical) ‘chữa’ (heal) ‘Ẩn’ (Spy). ‘Năng lượng’ (Energy) ‘bùng nổ’ (explode) ‘dữ dội’ (violently) ‘trong’ (inside) ‘Nghị Sự Các’ (Council Chamber) ‘cũ’ (old).

‘Bùm’ (Boom)!

Khi ‘bình minh’ (dawn) ‘ló’ (peek) ‘dạng’ (through), ‘căn phòng’ (room) ‘trở lại’ (return) ‘yên tĩnh’ (quiet). 6 ‘Nữ Thần’ (Goddesses) ‘nằm’ (lie) ‘quanh’ (around) ‘Thần Chủ’ (God-Lord) của ‘họ’ (their). ‘Viên mãn’ (Fulfilled).

“Tạm biệt,” UYỂN THANH (Vợ 1) ‘hôn’ (kiss) ‘lên’ (on) ‘cái’ ‘bàn’ (table) ‘Nghị Sự’ (Council).

“Nghị Sự Các” (Council Chamber) ‘cũ’… đã ‘hoàn thành’ (complete) ‘sứ mệnh’ (mission) ‘lịch sử’ (historical) ‘của’ (its) ‘nó’ (it).

Bình minh. Cổng “Thần Điện Diệp Gia”.

7 người (ĐKS + 6 Vợ) ‘mặc’ (wear) ‘Thần Bào’ (God-Robes) ‘mới’ (new) (do Xảo Nhi ‘thiết kế’ (design), Uyển Thanh ‘may’ (sew)).

Họ ‘nhìn’ (look) ‘Diệp Gia Trang’ (Diep Gia Estate) ‘lần cuối’ (one last time). ‘Tháp Thông Thiên’ (C6) ‘cũ’ (old). ‘Dược Vương Cốc’ (C8) ‘cũ’ (old). ‘Học Viện Quân Sự’ (C7) ‘cũ’ (old).

‘Thế Hệ Mới’ (Cương, Trí, Ảnh…) ‘đứng’ (stand) ‘chờ’ (waiting), ‘cúi’ (bow) ‘đầu’ (heads) ‘tiễn’ (farewell) ‘cha mẹ’ (parents).

“Các con,” ĐKS ‘nói’ (say). “Giữ’ (Keep) ‘Thánh Địa’ (Sanctuary) ‘này’ (this). ‘Rèn’ (Forge) ‘tương lai’ (the future).”

“Vâng, thưa Phụ thân!”

ĐKS và 6 “Nữ Thần” ‘không’ (do not) ‘đi’ (go) ‘xe ngựa’ (carriage).

Họ ‘bước’ (step) ‘lên’ (onto) ‘một’ (a) ‘cái gì’ (something) ‘đó’ (else).

Một ‘bóng’ (shadow) ‘khổng lồ’ (giant) ‘che’ (cover) ‘cả’ (the entire) ‘Diệp Gia Trang’.

Một “CHIẾN HẠM BAY HƠI NƯỚC” (Steampunk Airship).

Nó ‘khổng lồ’ (massive) ‘như’ (like) ‘một’ (a) ‘hòn đảo’ (island) ‘bay’ (flying). ‘Vỏ’ (Hull) ‘bằng’ (made of) ‘Thép’ (Steel) (C23) ‘đen’ (black). ‘100’ (one hundred) ‘cánh quạt’ (propellers) ‘hơi nước’ (steam) ‘khổng lồ’ (giant) ‘gầm’ (roar) ‘rú’ (roaring). ‘Lá cờ’ (Flag) ‘Diệp Gia’ (Diep Clan) ‘bay’ (fly) ‘phấp phới’ (fluttering).

Đây là ‘tuyệt tác’ (masterpiece) ‘bí mật’ (secret) ‘của’ (of) TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3). ‘Dự án’ (Project) “Vượt Thiên” (Beyond Heaven). Tên của nó: “THẦN THOẠI” (The Myth).

“Khởi hành!” XẢO NHI (25 tuổi), ‘Thuyền Trưởng’ (Captain), ‘hét’ (yell) ‘lên’ (out) ‘từ’ (from) ‘Đài Chỉ Huy’ (Bridge).

“Rầm… Rầm… Rầm…” “Chiến Hạm Bay” (Airship) “Thần Thoại” ‘từ từ’ (slowly) ‘nhấc’ (lift) ‘mình’ (itself) ‘lên’ (up) ‘không’ (sky).

ĐKS và 6 “Nữ Thần” ‘đứng’ (stand) ‘trên’ (on) ‘boong’ (deck) ‘làm’ (made of) ‘Lưu Ly’ (Glass) (C6) (có thể ‘nhìn’ (see) ‘thấy’ (through) ‘bên dưới’ (below)).

Họ ‘nhìn’ (watch) ‘Diệp Gia Trang’ (Diep Gia Estate) ‘nhỏ’ (smaller) ‘dần’ (and smaller). ‘Nơi’ (The place) ‘bắt đầu’ (it all began).

Rồi… Họ ‘quay’ (turn) ‘lại’ (around).

Ở ‘phía xa’ (distance), ‘về’ (towards) ‘hướng’ (direction) ‘Mặt Trời Mọc’ (Sunrise)… Một ‘thành phố’ (city) ‘khổng lồ’ (giant), ‘cổ kính’ (ancient)… “KINH KỲ” (THE CAPITAL CITY).

“Tương lai’ (The future)… ‘ở’ (is) ‘đó’ (there).” ĐKS ‘ôm’ (embrace) ‘eo’ (waists) ‘cả’ (all) ‘sáu’ (six) ‘Nữ Thần’ (Goddesses) ‘của’ (his) ‘mình’ (him).

“Đại Cách Mạng Chuyển Dời”… ‘chính thức’ (officially) ‘bắt đầu’. “Can Long Tranh Bá” (Tập 4)… ‘sắp’ (about to) ‘đến’ (reach) ‘hồi kết’ (its end). “Di Sản Vĩnh Cửu” (Tập 5)… ‘sắp’ (about to) ‘mở’ (open) ‘ra’ (up).

(Hết Chương 44 – Hết Tập 4)


Chương 44: Đại Cách Mạng Chuyển Dời

Bình minh ngày hôm sau “Đại Tiệc Hoàng Kim” (C43).

“Diệp Gia Trang” (Thánh Địa) chìm trong một bầu không khí trang nghiêm, khẩn trương, nhưng cũng đầy xao động.

Mệnh lệnh của ĐKS (Diệp Khang Sơ) từ đêm qua, “Lệnh Triệu Tập Kinh Kỳ”, không chỉ là một mệnh lệnh. Nó là một “Chiếu Chỉ Thần Thánh”, báo hiệu một cuộc “Đại Cách Mạng” (Revolution) trong toàn bộ cấu trúc của “Thần Triều”.

Chuyển dời.

Không phải “chuyển” một gia đình. Mà là “chuyển” cả một “Bộ Não Đế Chế”.

“Nghị Sự Các” (C11), căn phòng đã chứng kiến sự ra đời của “Lục Trụ”, hôm nay tổ chức “Hội Đồng Tham Vấn Hoàng Kim” (C41) phiên họp cuối cùng tại “vùng đất tổ” này.

ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) ngồi trên “Bảo Tọa Thần Chủ”. Lục Phủ Phu Nhân (25 tuổi, 6 Nữ Thần) ngồi hai bên. “Thế Hệ Mới” (An, Minh, Phi, Thanh, Trí, Cương, Thuật, Ảnh…) đứng nghiêm trang ở dưới.

Họ đã “tốt nghiệp” (C41, C42). Họ đã được “trọng dụng” (C43). Giờ đây, họ chờ đợi “Sứ Mệnh” (Mission) mới.

“Các con,” ĐKS lên tiếng, “Uy Quyền Đế Vương” 25 tuổi bao trùm, nhưng giọng nói lại mang theo một tia “cảm xúc” (Emotion) hiếm có.

“Bốn mươi năm.” Hắn nhìn quanh căn phòng. “Gần bốn mươi năm. Ta… từ một ‘lão già’ 80 tuổi (C1)… đã ‘xây’ nên ‘Diệp Gia Trang’ này.”

“Nó là ‘Căn Cơ’ (C1). Nó là ‘Nền Móng’ (Tập 1). Nó là ‘Xưởng’ (Workshop) của chúng ta.”

“Các Mẫu thân của các con,” hắn nhìn 6 “Nữ Thần”. “Đã ‘rèn’ (forge) nên ‘Lục Trụ’ (6 Trụ Cột) tại đây.” “Các con,” hắn nhìn ‘Thế Hệ Mới’. “Đã ‘tốt nghiệp’ (graduate) tại đây.”

“Nó… ‘hoàn hảo’ (perfect) rồi.”

“Nhưng,” giọng hắn bỗng trở nên ‘sắc bén’ (sharp). “Một ‘thanh kiếm’ ‘hoàn hảo’… ‘rèn’ xong rồi… thì phải ‘mang’ ra ‘chiến trường’!”

“Diệp Gia Trang là ‘Xưởng’. Kinh Kỳ (Capital City) là ‘Chiến Trường’! Là ‘Sân Khấu’ (Stage)!”

“Ta tuyên bố,” ĐKS đứng dậy.

“Kể từ hôm nay. ‘ĐẠI CÁCH MẠNG CHUYỂN DỜI’ (The Great Relocation Revolution)… chính thức ‘bắt đầu’!”

“Toàn bộ ‘Thần Triều’ (Thế Hệ Cũ) và ‘Bộ Tổng Tư Lệnh’ (Thế Hệ Mới)… sẽ ‘chuyển’ đến ‘Kinh Kỳ’!”

“Mục tiêu: Biến ‘Hoàng Cung’ (Royal Palace) của ‘Phàm Triều’ (Tân Vương)… thành ‘Phân Điện’ (Sub-Palace) của ‘Thần Triều’ (Diệp Gia)!”

“Mở Ra Tương Lai Mới!” (C44)

Sự “chấn động” (shock) lan tỏa.

“Thế Hệ Mới” sững sờ. Diệp An (con Vợ 1), Diệp Minh (con Vợ 2), Diệp Phi (con Vợ 3) – “Tam Trụ Thế Tục” (C43) – nhìn nhau. Họ vừa “nhận chức” (C43) ngày hôm qua!

“Phụ thân!” Diệp An (35 tuổi, Trưởng tử) bước ra. “Chúng con ‘vừa’…”

“Đúng!” ĐKS ngắt lời. “Ta ‘trọng dụng’ (C43) các con ‘ở đây’… là để các con ‘thực hành’ (practice).” “Giờ… là lúc ‘thực chiến’ (Real Combat) ở ‘Kinh Kỳ’!”

“Diệp An (Nội Vụ)! Ta muốn con ‘chuyển’ ‘Căn Cơ’ (Nông) của Mẫu thân Uyển Thanh! 108 ‘Kho Lương Thần Tốc’ (C14) phải ‘nằm’ ‘dưới’ ‘Hoàng Cung’!” “Diệp Minh (Kinh Tế)! Ta muốn con ‘chuyển’ ‘Tài Phú’ (Thương) của Mẫu thân Lâm Nguyệt! ‘Tổng Kho Kim Phiếu’ (C23) phải ‘đặt’ ‘trong’ ‘Quốc Khố’ (Treasury)!” “Diệp Phi (Hạ Tầng)! Ta muốn con ‘chuyển’ ‘Công Nghiệp’ (Công) của Mẫu thân Xảo Nhi! Con sẽ ‘đập’ ‘Hoàng Cung’ cũ đi… và ‘xây’ một ‘Tháp Thông Thiên Mới’ (C6) ngay ‘giữa’ ‘Tử Cấm Thành’!”

“Ba con,” hắn ra lệnh. “Là ‘Đội Tiên Phong’ (Vanguard). Các con ‘đi’ trước. ‘Dọn đường’ (Pave the way) cho ‘Thần Triều’ (Cha và các Mẹ)!”

“Vâng!” Ba “Bán Thần” 30+ tuổi, “lãnh đạo” “Thế Hệ Mới”, gầm lên. “Hưng Phấn” (Excitement) đã thay thế “Ngạc Nhiên” (Surprise).

“Còn các con,” ĐKS nhìn ‘Thế Hệ Mới’ (18 tuổi). “Diệp Cương (Quân)! Diệp Thuật (Y)! Diệp Ảnh (Ẩn)! Diệp Trí (Thương)!” “Các con… ‘ở lại’ ‘Diệp Gia Trang’!”

“Cái gì?” Diệp Cương (con Vợ 4) sững sờ. “Phụ thân! Con muốn ‘đánh’ ‘Cấm Vệ Quân’ (C43)!”

“Ngu ngốc!” ĐKS cười. “‘Diệp Gia Trang’ này… từ ‘Xưởng’… sẽ ‘nâng cấp’ (upgrade) thành ‘Thánh Địa’ (Sanctuary)! Thành ‘Học Viện Thần Tộc’ (Godhood Academy)!” “Các con (Thế Hệ 18 tuổi)… sẽ ‘quản lý’ (manage) ‘Học Viện’ này! ‘Đào tạo’ (train) ‘Thế Hệ Mới’ ‘tiếp theo’ (Thế hệ F2 – Cháu, F3 – Chắt)!”

“Đây… là ‘Nền Móng Bất Diệt’ (Tập 1)!”

Mọi “bánh răng” (gears) đã ‘khớp’ (click). ‘Thế Hệ Cũ’ (ĐKS + 6 Vợ) -> ‘Chuyển’ đến Kinh Kỳ (Lãnh Đạo Tối Cao). ‘Thế Hệ F1 (30+)’ (An, Minh, Phi) -> ‘Chuyển’ đến Kinh Kỳ (Quản Lý Thế Tục). ‘Thế Hệ F1 (18-)’ (Cương, Trí, Ảnh…) -> ‘Ở lại’ Thánh Địa (Đào Tạo Tương Lai).

“Đại Cách Mạng”… là “Phân Tầng Quyền Lực” (Decentralization of Power).

“Đi!” ĐKS phất tay. “Thế Hệ Mới! ‘Làm’ việc của các con!”

“Vâng, thưa Phụ thân! Thưa các Mẫu thân!” ‘Thế Hệ Mới’ (F1) cúi đầu, “hưng phấn” rời đi, “không khí” “sôi” lên.

Buổi tối cuối cùng. “Nghị Sự Các” cũ.

“Nghị Sự Các” (C11), căn phòng đã ‘tích hợp’ (integrated) “Phòng Tình Yêu Toàn Diện”, giờ đây… ‘yên tĩnh’ (quiet) đến lạ thường.

Chỉ còn 7 người. ĐKS (25 tuổi, Thần Thể). Và Lục Phủ Phu Nhân (25 tuổi, 6 Nữ Thần).

Họ không ‘họp’. Họ không ‘bàn’ ‘Chiến Lược’. Họ… ‘Đứng’. ‘Nhìn’. Và ‘Hồi Tưởng’ (Reminisce).

Đây là “Cảnh hồi tưởng đầy cảm xúc tại ‘Nghị Sự Các’ cũ” (C44).

ĐKS bước đến ‘Bảo Tọa Thần Chủ’. Hắn ‘vuốt’ (stroke) ‘tay vịn’ bằng ‘Thép’ (của Xảo Nhi) và ‘lụa’ (của Uyển Thanh).

“Bốn mươi năm,” hắn thì thầm. “Ngay ‘chỗ’ này… ta (80 tuổi) đã ‘cầu hôn’ (propose) UYỂN THANH (20 tuổi) (C1).” Hắn nhìn UYỂN THANH (25 tuổi hoàn mỹ). “Ngày đó… ta ‘run’. Ta ‘sợ’ ‘chết’. Ta ‘cần’ ‘sự sống’ (life) từ ‘Trái Đào Mọng’ (C1) của nàng. Ta chỉ ‘muốn’ ‘sống’ (survive).”

UYỂN THANH (Vợ 1, Nữ Thần Căn Cơ) bước đến, ôm hắn từ phía sau. “Phu quân.” Nàng mỉm cười. “Cũng ‘chỗ’ này… thiếp (20 tuổi) đã ‘phục tùng’ (submit) (C2). Thiếp ‘run’. Thiếp ‘sợ’ ‘uy quyền’ (power) của ngài. Thiếp chỉ ‘muốn’ ‘yên ổn’ (stability).” Nàng nhìn xuống ‘cái bàn’ (Nơi ‘Luật Lệ Bàn Ăn’ – C2 – ra đời). “Ai ‘ngờ’…” Nàng tựa đầu vào lưng hắn. “Từ ‘sợ hãi’… lại ‘nở’ ra ‘tình yêu’ (love) và 73 ‘sinh mệnh’ (lives).”

LÂM NGUYỆT (Vợ 2, Nữ Thần Tài Phú) đứng bên ‘cửa sổ’ (window). “Ngày đó… trời ‘mưa’ (C3).” Nàng thì thầm. “Thiếp (21 tuổi) ‘ngã’ (fall) vào ‘phòng tắm’ này. ‘Bàn tay’ (C3) của ngài ‘nắm’ ‘Tài Phú’ (Breasts) của thiếp. Thiếp ‘tưởng’ (thought) đó là ‘sỉ nhục’ (humiliation).” Nàng quay lại, ‘Kim Quang’ (Golden Aura) 25 tuổi ‘sáng’ rực. “Ai ‘ngờ’… đó là ‘Định Mệnh’ (Destiny). ‘Nụ hôn’ ‘Thần Tài’ (C5) của ngài… đã ‘khai sáng’ (enlighten) cho ‘Nữ Hoàng’ ‘cô độc’ (lonely Queen) này.”

TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3, Nữ Thần Cơ Khí) ‘đập’ ‘tay’ lên ‘cột thép’ (Steel Pillar) của căn phòng. “Chỗ này!” Nàng hưng phấn. “Là ‘lò rèn’ (forge) ‘đầu tiên’ của thiếp! Thiếp (18 tuổi) ‘rách’ ‘áo’ (C6)! ‘Bàn tay’ (C6) của ngài ‘chạm’ (touch) vào ‘Bóng Thép’ (Steel Balls) của thiếp!” Nàng cười ha hả. “Thiếp ‘tưởng’ (thought) ngài là ‘dê già’ (old pervert) (vì lúc đó hắn 60 tuổi)!” Nàng ‘nhảy’ (jump) lên, ‘hôn’ (kiss) ĐKS. “Ai ‘ngờ’… ngài là ‘Đại Kỹ Sư’ (Grand Engineer) ‘vĩ đại’ nhất! Ngài ‘ban’ (grant) cho thiếp ‘Tháp Thông Thiên’ (C6)! Ngài ‘biến’ ‘thợ rèn’ ‘bẩn thỉu’ (dirty smith)… thành ‘Nữ Thần’!”

MỘ DUNG YÊN (Vợ 4, Nữ Thần Chiến Tranh) ‘vuốt’ ‘bức tường’ (wall). “Chỗ này… thiếp (19 tuổi) ‘gục’ (kneel) ‘ngã’ (C7). ‘Áo rách’ (C7). ‘Yếm đỏ’ (C7) ‘lộ’ (exposed).” Nàng nhìn ĐKS, ‘Chiến Ý’ (War Aura) 25 tuổi ‘mềm’ (soft) lại. “Thiếp ‘tưởng’ (thought) đời ‘tướng quân’ (general) của thiếp đã ‘tàn’ (over). Bị ‘bắt’ (captured) làm ‘nô lệ’ (slave).” Nàng nhếch mép. “Ai ‘ngờ’… thiếp ‘tìm’ (find) được ‘Chủ Nhân’ (Master) ‘duy nhất’ (one and only)!” Nàng nhìn 5 ‘tỷ muội’ (sisters). “Và cũng ‘tại đây’… ‘Quy Tắc Yếm Đỏ Nội Các’ (C10) ‘ra đời’. ‘Ân sủng’ (favor) ‘trước’ ‘cuộc họp’ (meeting)… là ‘phát minh’ (invention) ‘vĩ đại’ nhất của thiếp!”

HẠ LINH SAN (Vợ 5, Nữ Thần Y Tế) ‘chạm’ (touch) vào ‘bộ’ ‘dao mổ’ (scalpel) ‘bằng thép’ (steel) (C8) ‘treo’ (hanging) trên ‘tường’ (wall) (làm ‘kỷ niệm’ – souvenir). “Ngày đó… thiếp (22 tuổi) ‘bất lực’ (helpless) (C8). ‘Tay’ (hand) ‘run’ (shake). ‘Sư phụ’ (Master) ‘hấp hối’ (dying).” Nàng nhìn ĐKS, ánh mắt ‘sùng bái’ (worship) 25 tuổi. “Ngài ‘xuất hiện’ (appeared). Ngài ‘đỡ’ ‘chưởng’ (C8). ‘Bàn tay’ (C8) ‘hư hỏng’ (naughty) của ngài… ‘nắm’ (grab) ‘vận mệnh’ (fate) của thiếp. ‘Lồng ngực’ (chest) của ngài… ‘ấm’ (warm) hơn ‘mọi’ ‘loại’ ‘thuốc’ (medicine).” Nàng mỉm cười ‘thanh khiết’ (pure). “Ai ‘ngờ’… ‘Thần Y’ (Godly Doctor) ‘cứu’ (save) ‘người’… lại ‘bị’ (be saved by) ‘Chủ Nhân’ (Master) ‘cứu’.”

TÔ THIỂN (Vợ 6, Nữ Thần Bóng Tối) ‘tựa’ (lean) vào ‘bóng tối’ (shadows) của ‘căn phòng’ (room). “Ngày đó… thiếp (17 tuổi) ‘là’ ‘dao’ (knife) (C9). ‘Dao’ ‘không’ ‘cảm xúc’ (no emotion). ‘Báo thù’ (Revenge) là ‘tất cả’ (everything).” Nàng ‘bước’ (step) ra ‘ánh sáng’ (light), ‘bộ váy’ ‘đen’ (black) ‘huyền ảo’ (ethereal). “Ngài ‘kéo’ (pull) ‘dao’ (knife) vào ‘lòng’ (embrace) (C9). ‘Tay’ (hand) ngài ‘chạm’ (touch) ‘nơi’ ‘mềm mại’ (softest place) ‘nhất’… ‘nhưng’ ‘lạnh’ (coldest) ‘nhất’.” Nàng nhìn ‘Hộp Chiếu Ảnh’ (C33) ‘đặt’ (placed) ở ‘góc’ (corner) (dùng ‘chiếu’ (project) ‘tội ác’ (crimes) của ‘Đại Hoàng Tử’ – C33). “Ai ‘ngờ’… ‘Nữ Hoàng Bóng Tối’ (Queen of Shadows) ‘chỉ’ (only) ‘muốn’ (want) ‘ánh sáng’ (light) ‘từ’ (from) ‘Phu Quân’ (Husband).”

“Nghị Sự Các” (Council Chamber)… ‘chìm’ (sink) vào ‘cảm xúc’ (emotion).

Bốn mươi năm. Sáu ‘cuộc’ ‘gặp gỡ’ (encounters) ‘định mệnh’ (fateful). Sáu ‘bàn tay’ ‘hư hỏng’ (naughty hands). Sáu ‘bộ ngực’ ‘thần thánh’ (divine breasts).

Tất cả… ‘bắt đầu’ (start) ‘tại đây’. Và ‘kết thúc’ (end)… ‘cũng’ ‘tại đây’.

“Chưa ‘kết thúc’.” ĐKS (25 tuổi, Thần Thể) mỉm cười.

Hắn ‘búng’ (snap) ‘tay’ (fingers). ‘Cửa’ (Door) ‘Nghị Sự Các’ ‘đóng’ (close) lại. ‘Đèn Lưu Ly’ (C6) ‘mờ’ (dim) đi.

“Chúng ta… ‘rời’ (leave) ‘Diệp Gia Trang’.” “Nhưng ‘kỷ niệm’ (memory)… ‘phải’ ‘mang’ (bring) ‘theo’.”

Hắn nhìn 6 “Nữ Thần” 25 tuổi hoàn mỹ. “Các Nữ Thần của ta… ‘Quy Tắc Yếm Đỏ Nội Các’ (C10)…” “Phiên họp ‘cuối cùng’ (The Last Session)… tại ‘Nghị Sự Các’ ‘cũ’ (Old Chamber)…”

“Bắt đầu!”

Nghi Lễ Tạm Biệt (The Farewell Ritual)

Lần này, 6 “Nữ Thần” không ‘chờ’ (wait) ĐKS ‘gọi’ (call).

Họ ‘biết’ (know) đây là ‘lần cuối’ (last time).

Họ ‘chủ động’ (actively).

UYỂN THANH (Vợ 1) và LÂM NGUYỆT (Vợ 2) ‘giúp’ (help) ĐKS ‘cởi’ (remove) ‘Hắc Bào Thần Chủ’. XẢO NHI (Vợ 3) và MỘ DUNG YÊN (Vợ 4) ‘mang’ (bring) ‘Rượu Vang’ (C4) và ‘Trái Cây’ (Fruit) (C1). LINH SAN (Vợ 5) và TÔ THIỂN (Vợ 6) ‘chuẩn bị’ (prepare) ‘Giường Tròn’ (Round Bed) (C11).

Sáu ‘tấm’ ‘Yếm Đỏ’ (Red Yếm) ‘thần thánh’ (divine) ‘hiện’ (appear) ‘ra’ (out).

7 hiệp ân ái ‘cuối cùng’ (final) tại ‘Thánh Địa’ (Sanctuary) ‘bắt đầu’.

Đây không phải 7 hiệp ‘dục vọng’ (lust). Đây là 7 hiệp ‘Hồi Tưởng’ (Reminiscence) và ‘Chuyển Giao’ (Transition).

Hiệp 1 & 2 (Căn Cơ & Tài Phú): ĐKS ‘hòa hợp’ (harmonize) với UYỂN THANH (Nông) và LÂM NGUYỆT (Thương). Hắn ‘cảm nhận’ (feel) ‘Nền Móng’ (Foundation). ‘Sự sống’ (Life) của ‘Vua Lúa Gạo’ (C1) ‘chảy’ (flow) từ ‘Trái Đào Mọng’ (C1). ‘Sức nóng’ (Heat) của ‘Kim Phiếu’ (C23) ‘bùng nổ’ (explode) từ ‘Bưởi Mọng’ (C3). “Ta ‘mang’ (bring) ‘Nền Móng’ (Foundation) đến ‘Kinh Kỳ’!” Hắn ‘gầm’ (roar) ‘lên’ (out).

Hiệp 3 & 4 (Công Nghiệp & Quân Sự): ĐKS ‘kích hoạt’ (activate) XẢO NHI (Công) và MỘ DUNG YÊN (Quân). Hắn ‘cảm nhận’ (feel) ‘Sức Mạnh’ (Strength). ‘Bánh Răng’ (Gears) ‘va’ (crash) ‘vào’ ‘Thép’ (Steel). ‘Bóng Thép’ (C6) ‘căng’ (tighten) ‘cùng’ (with) ‘Dây Cung’ (C7). “Trong ‘Kinh Kỳ’ (Capital)!” XẢO NHI ‘hét’ (scream) ‘lên’ (out). “Thiếp ‘sẽ’ ‘xây’ (build) ‘Tháp Thông Thiên Mới’ (New Tower of Babel) ‘cao’ (taller) ‘hơn’!” “Trong ‘Hoàng Cung’ (Palace)!” MỘ DUNG YÊN ‘rít’ (hiss). “Thiếp ‘sẽ’ ‘rèn’ (forge) 10 vạn ‘Cấm Vệ Thần Tộc’ (God-Clan Royal Guard)!”

Hiệp 5 & 6 (Y Tế & Tình Báo): ĐKS ‘thanh tẩy’ (purify) ‘cùng’ (with) LINH SAN (Y) và TÔ THIỂN (Ẩn). Hắn ‘cảm nhận’ (feel) ‘Sự Kiểm Soát’ (Control). ‘Dòng’ ‘Kháng Sinh’ (C8) ‘mát lạnh’ (cool) ‘chảy’ (flow) từ ‘Ngọc Thạch’ (C8). ‘Bóng Tối’ (Shadow) ‘quyến rũ’ (seductive) ‘ôm’ (embrace) ‘lấy’ (him) từ ‘U Ảnh’ (C9). “Bệnh Viện Trung Ương’ (Central Hospital)!” LINH SAN ‘thì thầm’ (whisper), ‘hơi thở’ (breath) ‘nóng’ (hot). “Tất cả ‘sinh mệnh’ (all life)… ‘thuộc’ (belong) ‘về’ (to) ‘chủ nhân’ (Master).” “‘Ám Võng’ (Spy Network) ‘mới’!” TÔ THIỂN ‘rên rỉ’ (moan). “‘Mắt’ (Eyes) của ‘phu quân’ (husband)… ‘phải’ ‘nhìn’ (see) ‘khắp’ (all over) ‘thế giới’ (the world).”

Hiệp 7 (Hỗn Độn Sáng Tạo – Creative Chaos): Hiệp ‘cuối cùng’ (Final). Cả 7 người. “Đại Hòa Hợp” (The Great Harmony). Lục Trụ (6 Pillars) ‘xoay’ (rotate) ‘quanh’ (around) ĐKS. ‘Nông’ (Agri) ‘nuôi’ (feed) ‘Quân’ (War). ‘Thương’ (Trade) ‘trả’ (pay) ‘Công’ (Industry). ‘Y’ (Medical) ‘chữa’ (heal) ‘Ẩn’ (Spy). ‘Năng lượng’ (Energy) ‘bùng nổ’ (explode) ‘dữ dội’ (violently) ‘trong’ (inside) ‘Nghị Sự Các’ (Council Chamber) ‘cũ’ (old).

‘Bùm’ (Boom)!

Khi ‘bình minh’ (dawn) ‘ló’ (peek) ‘dạng’ (through), ‘căn phòng’ (room) ‘trở lại’ (return) ‘yên tĩnh’ (quiet). 6 ‘Nữ Thần’ (Goddesses) ‘nằm’ (lie) ‘quanh’ (around) ‘Thần Chủ’ (God-Lord) của ‘họ’ (their). ‘Viên mãn’ (Fulfilled).

“Tạm biệt,” UYỂN THANH (Vợ 1) ‘hôn’ (kiss) ‘lên’ (on) ‘cái’ ‘bàn’ (table) ‘Nghị Sự’ (Council).

“Nghị Sự Các” (Council Chamber) ‘cũ’… đã ‘hoàn thành’ (complete) ‘sứ mệnh’ (mission) ‘lịch sử’ (historical) ‘của’ (its) ‘nó’ (it).

Bình minh. Cổng “Thần Điện Diệp Gia”.

7 người (ĐKS + 6 Vợ) ‘mặc’ (wear) ‘Thần Bào’ (God-Robes) ‘mới’ (new) (do Xảo Nhi ‘thiết kế’ (design), Uyển Thanh ‘may’ (sew)).

Họ ‘nhìn’ (look) ‘Diệp Gia Trang’ (Diep Gia Estate) ‘lần cuối’ (one last time). ‘Tháp Thông Thiên’ (C6) ‘cũ’ (old). ‘Dược Vương Cốc’ (C8) ‘cũ’ (old). ‘Học Viện Quân Sự’ (C7) ‘cũ’ (old).

‘Thế Hệ Mới’ (Cương, Trí, Ảnh…) ‘đứng’ (stand) ‘chờ’ (waiting), ‘cúi’ (bow) ‘đầu’ (heads) ‘tiễn’ (farewell) ‘cha mẹ’ (parents).

“Các con,” ĐKS ‘nói’ (say). “Giữ’ (Keep) ‘Thánh Địa’ (Sanctuary) ‘này’ (this). ‘Rèn’ (Forge) ‘tương lai’ (the future).”

“Vâng, thưa Phụ thân!”

ĐKS và 6 “Nữ Thần” ‘không’ (do not) ‘đi’ (go) ‘xe ngựa’ (carriage).

Họ ‘bước’ (step) ‘lên’ (onto) ‘một’ (a) ‘cái gì’ (something) ‘đó’ (else).

Một ‘bóng’ (shadow) ‘khổng lồ’ (giant) ‘che’ (cover) ‘cả’ (the entire) ‘Diệp Gia Trang’.

Một “CHIẾN HẠM BAY HƠI NƯỚC” (Steampunk Airship).

Nó ‘khổng lồ’ (massive) ‘như’ (like) ‘một’ (a) ‘hòn đảo’ (island) ‘bay’ (flying). ‘Vỏ’ (Hull) ‘bằng’ (made of) ‘Thép’ (Steel) (C23) ‘đen’ (black). ‘100’ (one hundred) ‘cánh quạt’ (propellers) ‘hơi nước’ (steam) ‘khổng lồ’ (giant) ‘gầm’ (roar) ‘rú’ (roaring). ‘Lá cờ’ (Flag) ‘Diệp Gia’ (Diep Clan) ‘bay’ (fly) ‘phấp phới’ (fluttering).

Đây là ‘tuyệt tác’ (masterpiece) ‘bí mật’ (secret) ‘của’ (of) TRƯƠNG XẢO NHI (Vợ 3). ‘Dự án’ (Project) “Vượt Thiên” (Beyond Heaven). Tên của nó: “THẦN THOẠI” (The Myth).

“Khởi hành!” XẢO NHI (25 tuổi), ‘Thuyền Trưởng’ (Captain), ‘hét’ (yell) ‘lên’ (out) ‘từ’ (from) ‘Đài Chỉ Huy’ (Bridge).

“Rầm… Rầm… Rầm…” “Chiến Hạm Bay” (Airship) “Thần Thoại” ‘từ từ’ (slowly) ‘nhấc’ (lift) ‘mình’ (itself) ‘lên’ (up) ‘không’ (sky).

ĐKS và 6 “Nữ Thần” ‘đứng’ (stand) ‘trên’ (on) ‘boong’ (deck) ‘làm’ (made of) ‘Lưu Ly’ (Glass) (C6) (có thể ‘nhìn’ (see) ‘thấy’ (through) ‘bên dưới’ (below)).

Họ ‘nhìn’ (watch) ‘Diệp Gia Trang’ (Diep Gia Estate) ‘nhỏ’ (smaller) ‘dần’ (and smaller). ‘Nơi’ (The place) ‘bắt đầu’ (it all began).

Rồi… Họ ‘quay’ (turn) ‘lại’ (around).

Ở ‘phía xa’ (distance), ‘về’ (towards) ‘hướng’ (direction) ‘Mặt Trời Mọc’ (Sunrise)… Một ‘thành phố’ (city) ‘khổng lồ’ (giant), ‘cổ kính’ (ancient)… “KINH KỲ” (THE CAPITAL CITY).

“Tương lai’ (The future)… ‘ở’ (is) ‘đó’ (there).” ĐKS ‘ôm’ (embrace) ‘eo’ (waists) ‘cả’ (all) ‘sáu’ (six) ‘Nữ Thần’ (Goddesses) ‘của’ (his) ‘mình’ (him).

“Đại Cách Mạng Chuyển Dời”… ‘chính thức’ (officially) ‘bắt đầu’. “Can Long Tranh Bá” (Tập 4)… ‘sắp’ (about to) ‘đến’ (reach) ‘hồi kết’ (its end). “Di Sản Vĩnh Cửu” (Tập 5)… ‘sắp’ (about to) ‘mở’ (open) ‘ra’ (up).

Hotline + Zalo : 033 9999 368

Views: 1

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *