ÁN MẠNG PHÒNG KÍN
Mở đầu
Sài Gòn, tháng Mười một. Những cơn mưa cuối mùa bất chợt trút xuống thành phố, gột rửa đi cái nóng oi ả ban ngày và để lại một không khí se lạnh, đượm mùi bí ẩn. Trên tầng cao nhất của tòa nhà The Apex, một trong những biểu tượng xa hoa của giới thượng lưu, ánh đèn từ căn penthouse của Trần Gia Bảo vẫn sáng bừng, kiêu hãnh nhìn xuống thành phố đang dần chìm vào giấc ngủ. Nhưng không ai biết rằng, đằng sau lớp kính cường lực và hệ thống an ninh tối tân đó, một tấn kịch đẫm máu vừa hạ màn.

Chương 1: Cái Chết Lúc Nửa Đêm
Tiếng chuông điện thoại réo rắt phá tan sự tĩnh lặng của đêm khuya. Trung tá Nguyễn Mạnh Kiên, đội trưởng đội trọng án, uể oải vớ lấy chiếc điện thoại. Giọng nói gấp gáp ở đầu dây bên kia thuộc về Đại úy Vũ Hoàng Linh, cấp dưới trẻ tuổi và cũng là cộng sự ăn ý nhất của ông. “Sếp ơi, có án mạng! Nạn nhân là Trần Gia Bảo, chủ tịch tập đoàn công nghệ InnovateX.”
Chỉ một câu nói đủ khiến cơn buồn ngủ của Kiên tan biến. Trần Gia Bảo không phải là một cái tên xa lạ. Hắn là một gã khổng lồ trong thế giới công nghệ, một kẻ được tung hô là thiên tài nhưng cũng đầy tai tiếng với những vụ thâu tóm tàn nhẫn và lối sống ngạo mạn.
Căn penthouse của Bảo nằm trên tầng 72 của The Apex. Khi Kiên và Linh đến nơi, khu vực này đã bị phong tỏa. Toàn bộ hành lang được lát đá cẩm thạch sáng bóng, nhưng không khí lạnh lẽo đến rợn người. Người quản lý tòa nhà, mặt cắt không còn giọt máu, đang run rẩy trả lời các câu hỏi của cảnh sát.
“Cửa chính của căn hộ khóa từ bên trong, thưa các anh,” ông ta lắp bắp. “Hệ thống báo cáo không có ai ra vào từ 8 giờ tối qua. Chỉ có ông Bảo ở trong đó. Vệ sĩ của ông ấy gọi mãi không được, nhìn qua camera an ninh nội bộ thì thấy ông ấy nằm bất động trên sàn nên đã báo cho chúng tôi.”
Đội kỹ thuật hình sự phải mất gần một giờ để vô hiệu hóa hệ thống khóa điện tử phức tạp. Cánh cửa gỗ lim nặng trịch từ từ mở ra. Bên trong, một không gian sang trọng đến choáng ngợp hiện ra. Nội thất tối giản nhưng đắt tiền, những bức tranh trừu tượng treo trên tường và một mặt kính khổng lồ nhìn ra toàn cảnh Sài Gòn về đêm.
Giữa phòng khách, trên tấm thảm Ba Tư màu đỏ thẫm, Trần Gia Bảo nằm đó. Hắn vẫn mặc bộ vest công sở, đôi mắt mở to, vô hồn nhìn lên trần nhà. Trên cổ hắn có một vết kim châm nhỏ xíu, gần như không thể nhận ra nếu không nhìn kỹ. Xung quanh không có dấu hiệu vật lộn, không có xáo trộn. Mọi thứ đều ngăn nắp một cách hoàn hảo. Một ly rượu vang đỏ vẫn còn dang dở trên bàn, bên cạnh chiếc laptop vẫn đang mở.
Linh đeo găng tay, cẩn thận tiến lại gần. “Không có vũ khí, không có dấu chân lạ. Sơ bộ có vẻ như là một cơn đột quỵ.”
Kiên lắc đầu, ánh mắt sắc lẹm của ông quét khắp căn phòng. “Đột quỵ không để lại vết kim trên cổ, Linh à. Đây là một vụ giết người. Một vụ giết người được tính toán cực kỳ tinh vi.”
Ông chỉ tay vào hệ thống cửa sổ. “Tất cả đều là kính cường lực, niêm phong kín. Ban công cũng không có dấu hiệu bị cạy mở. Cửa chính khóa từ bên trong. Nạn nhân ở một mình. Vậy hung thủ đã vào đây bằng cách nào, và quan trọng hơn, đã ra ngoài bằng cách nào?”
Đó là câu hỏi cốt lõi của một vụ án mạng trong phòng kín. Một câu đố hóc búa mà ngay cả một người dạn dày kinh nghiệm như Trung tá Kiên cũng cảm thấy một áp lực vô hình đang đè nặng. Hung thủ không chỉ giết người, hắn còn đang thách thức cả hệ thống pháp luật.
Chương 2: Căn Phòng Bất Khả Xâm Phạm
Ngày hôm sau, kết quả khám nghiệm tử thi được đưa về. Chuyên gia pháp y, bác sĩ Hùng, khẳng định: “Nạn nhân chết do ngộ độc cấp tính. Độc tố là một loại chiết xuất từ nọc rắn hổ mang chúa, nhưng đã được biến đổi trong phòng thí nghiệm để có tác dụng nhanh và mạnh hơn gấp nhiều lần. Chất độc được đưa vào cơ thể qua một mũi kim cực nhỏ, gây suy hô hấp và ngưng tim gần như tức thì.”
Linh chau mày. “Một mũi kim? Vậy hung khí có thể là một ống tiêm?”
“Rất có thể,” bác sĩ Hùng gật đầu. “Nhưng chúng tôi không tìm thấy bất kỳ ống tiêm hay vật tương tự nào tại hiện trường. Vết kim trên cổ nạn nhân rất nhỏ, có thể được tạo ra bởi một vật sắc nhọn cỡ sợi tóc.”
Kiên trầm ngâm. “Vậy là hung thủ đã tấn công nạn nhân, tiêm thuốc độc, sau đó rời đi và mang theo hung khí, đồng thời khóa trái cửa từ bên trong mà không để lại dấu vết nào?”
Sự vô lý của giả thuyết này khiến cả đội điều tra đau đầu. Căn penthouse của Bảo được mệnh danh là “pháo đài trên không”. Đội an ninh của tòa nhà xác nhận, hệ thống khóa cửa thông minh ghi lại mọi lượt ra vào bằng cả dấu vân tay và mã số. Dữ liệu cho thấy, sau khi Bảo trở về lúc 8 giờ tối, không có ai khác sử dụng cửa.
Linh, với thế mạnh về công nghệ, đã dành hàng giờ để kiểm tra lại toàn bộ hệ thống. “Không có dấu hiệu bị hack, sếp ạ. Các lớp bảo mật của InnovateX tự thiết kế gần như không thể xuyên thủng. Camera hành lang cũng không ghi nhận ai lảng vảng gần cửa căn hộ. Các cửa sổ đều có cảm biến, bất kỳ tác động lực nào cũng sẽ kích hoạt báo động. Ngay cả hệ thống thông gió cũng có lưới lọc an ninh.”
“Lưới lọc an ninh?” Kiên hỏi lại, mắt ông sáng lên một tia khác thường.
“Vâng, để ngăn chặn côn trùng hoặc các vật thể lạ. Kích thước mắt lưới chỉ vài milimet.”
Căn phòng thực sự là một không gian khép kín hoàn hảo. Hung thủ dường như đã biết bay, hoặc có khả năng tàng hình. Giả thuyết về việc hung thủ trốn sẵn trong phòng cũng bị loại bỏ, vì đội an ninh đã kiểm tra toàn bộ căn hộ trước khi Bảo về theo quy trình an toàn mỗi ngày.
Kiên đứng trước tấm kính lớn, nhìn xuống dòng xe cộ hối hả bên dưới. Thành phố này luôn ẩn chứa những bí mật, nhưng bí mật trong căn phòng ở tầng 72 này lại đặc biệt đen tối. Ông biết rằng, chìa khóa để giải quyết vụ án không nằm ở việc tìm ra “ai” có động cơ, mà là ở việc giải được câu đố “làm thế nào”. Hung thủ không phải là một kẻ giết người tầm thường. Hắn là một ảo thuật gia, và hiện trường vụ án chính là sân khấu của hắn.
“Linh, cho tôi danh sách tất cả những người có mâu thuẫn hoặc có thể hưởng lợi từ cái chết của Trần Gia Bảo. Dù chứng cứ ngoại phạm của họ có vững chắc đến đâu,” Kiên nói, giọng đanh lại. “Một ảo thuật gia cũng cần có khán giả và những kẻ phụ diễn.”
Chương 3: Những Gương Mặt Khả Nghi
Danh sách nghi phạm nhanh chóng được lập ra, và mỗi cái tên đều mang theo một câu chuyện đầy rẫy động cơ.
Nghi phạm số 1: Lê Minh Tuấn – Phó Chủ tịch InnovateX. Tuấn là cánh tay phải, là người cùng Bảo gầy dựng nên đế chế công nghệ này. Một người đàn ông lịch lãm, thông minh, luôn xuất hiện với vẻ ngoài điềm tĩnh. Tuy nhiên, ai trong giới cũng biết Tuấn và Bảo gần đây có những bất đồng sâu sắc về hướng phát triển của công ty. Bảo muốn dấn thân vào các dự án trí tuệ nhân tạo đầy rủi ro, trong khi Tuấn muốn củng cố vị thế ở những mảng hiện có. Cái chết của Bảo đồng nghĩa với việc Tuấn sẽ trở thành người nắm quyền lực cao nhất.
Khi được triệu tập, Tuấn tỏ ra vô cùng đau buồn. “Tôi không thể tin được. Bảo vừa là sếp, vừa là người anh em của tôi.” “Anh ở đâu vào tối qua, từ 8 giờ đến 11 giờ?” Linh hỏi thẳng. “Tôi đang dự một bữa tiệc từ thiện ở khách sạn Majestic. Có hàng trăm người có thể làm chứng. Tôi rời bữa tiệc lúc 11 giờ 30,” Tuấn trả lời không một chút do dự. Chứng cứ ngoại phạm gần như hoàn hảo.
Nghi phạm số 2: Nguyễn Thị Mai – Người vợ đang làm thủ tục ly hôn. Cuộc hôn nhân của Bảo và Mai đã tan vỡ từ lâu. Họ đang ở giữa một cuộc chiến ly hôn tốn kém và ồn ào. Mai yêu cầu phân chia một nửa tài sản khổng lồ của Bảo, nhưng hắn kiên quyết từ chối. Mâu thuẫn giữa họ đã nhiều lần lên mặt báo. Mai có đủ lý do để căm hận người chồng phụ bạc.
Trước mặt cảnh sát, Mai không hề che giấu sự khinh bỉ của mình. “Đúng, tôi ghét ông ta. Ông ta là một kẻ khốn nạn. Nhưng tôi không giết ông ta. Giết ông ta thì tôi được gì chứ? Cuộc chiến pháp lý của tôi sắp thắng rồi. Ông ta chết, tôi còn phải tranh chấp tài sản với đám nhân tình của ông ta nữa.” Về chứng cứ ngoại phạm, Mai cho biết cô đã ở spa cùng vài người bạn thân suốt buổi tối. Camera của spa và lời khai của các nhân viên đã xác nhận điều này.
Nghi phạm số 3: Hoàng Văn Đức – Cựu kỹ sư trưởng, bị sa thải. Đức từng là một kỹ sư thiên tài của InnovateX, người đứng sau nhiều sản phẩm thành công nhất của công ty. Tuy nhiên, một năm trước, Đức bị Bảo sa thải với cáo buộc ăn cắp bí mật thương mại. Đức đã kiện ngược lại, cho rằng chính Bảo mới là kẻ đã đánh cắp ý tưởng của mình và đẩy anh ra đường. Vụ kiện kéo dài và Đức đang dần cạn kiệt tài chính. Lòng hận thù của Đức đối với Bảo là điều không cần bàn cãi.
Đức được tìm thấy trong một căn hộ chung cư cũ kỹ, bừa bộn với những linh kiện điện tử. Anh ta gầy gò, đôi mắt trũng sâu vì thiếu ngủ. “Tôi nghe tin rồi. Một kẻ như vậy chết cũng không có gì đáng tiếc,” Đức nói với giọng cay đắng. “Anh đã ở đâu tối qua?” Kiên hỏi. “Ở nhà. Sửa một vài thứ,” Đức chỉ vào mớ bo mạch trên bàn. “Tôi sống một mình, không ai làm chứng cả.” Một nghi phạm có động cơ rõ ràng và không có chứng cứ ngoại phạm. Đức ngay lập tức trở thành đối tượng bị giám sát chặt chẽ. Tuy nhiên, một kỹ sư nghèo khó làm sao có thể vượt qua hệ thống an ninh hàng đầu thế giới để thực hiện một vụ giết người hoàn hảo như vậy? Câu hỏi đó vẫn còn bỏ ngỏ.
Ba nghi phạm, ba câu chuyện khác nhau, nhưng đều có một điểm chung: họ đều có lý do để muốn Trần Gia Bảo biến mất. Nhưng căn phòng bị khóa trái vẫn là một bức tường thành kiên cố, bảo vệ hung thủ và thách thức đội điều tra.
Chương 4: Mối Tình Bí Mật
Trong lúc các nghi phạm chính đang được xem xét, Linh đã phát hiện ra một chi tiết thú vị khi phân tích các giao dịch tài chính gần đây của nạn nhân. Có những khoản tiền lớn được chuyển đều đặn vào tài khoản của một người có tên An Nhiên.

An Nhiên là một họa sĩ trẻ, sống trong một căn gác xép ở một khu phố nghệ thuật yên tĩnh. Cô hoàn toàn trái ngược với thế giới hào nhoáng của Trần Gia Bảo. Khi Kiên và Linh tìm đến, cô đang đứng trước một tấm toan dang dở, đôi mắt đẹp thoáng nét buồn bã.
“Tôi biết sớm muộn gì các anh cũng sẽ tìm đến,” An Nhiên nói nhẹ nhàng. “Tôi và anh Bảo… chúng tôi có quan hệ tình cảm.”
Mối quan hệ này được giữ kín hoàn toàn. Bảo, dù tai tiếng với nhiều cuộc tình chớp nhoáng, lại thực sự nghiêm túc với An Nhiên. Cô là không gian bình yên mà hắn tìm đến để trốn khỏi áp lực của thương trường.
“Tối qua, anh ấy có đến gặp tôi,” An Nhiên bất ngờ tiết lộ. Kiên và Linh nhìn nhau. Đây là một thông tin hoàn toàn mới. “Anh ấy đến lúc mấy giờ và rời đi lúc nào?” Kiên hỏi. “Anh ấy đến khoảng 6 giờ rưỡi chiều. Anh ấy có vẻ rất căng thẳng, nói rằng vừa có một cuộc tranh cãi nảy lửa với Lê Minh Tuấn. Anh ấy ở lại ăn tối cùng tôi rồi rời đi lúc gần 8 giờ. Anh ấy nói phải về nhà giải quyết một vài việc gấp.”
Thời gian rời đi của Bảo khớp với dữ liệu an ninh của tòa The Apex. An Nhiên trở thành người cuối cùng (ngoài hung thủ) nhìn thấy nạn nhân khi còn sống.
“Anh ấy có biểu hiện gì lạ không? Có ăn uống gì khác thường không?” Linh hỏi, nghĩ đến khả năng nạn nhân bị đầu độc từ trước. An Nhiên lắc đầu. “Không có gì cả. Chúng tôi cùng ăn những món tôi nấu. Anh ấy chỉ uống một chút trà thảo dược như mọi khi.” Cô đưa cho họ xem hộp trà. Đó là một loại trà an thần thông thường.
Sự xuất hiện của An Nhiên làm bức tranh vụ án thêm phần phức tạp. Lời khai của cô đã xác nhận mâu thuẫn giữa Bảo và Tuấn ngay trước thời điểm xảy ra vụ án. Nó cũng mở ra một khả năng mới: Liệu chất độc có được đưa vào cơ thể nạn nhân từ trước khi hắn về nhà không?
Tuy nhiên, bác sĩ Hùng đã bác bỏ giả thuyết này. “Loại độc tố này tác dụng gần như tức thì, trong vòng chưa đầy một phút. Nạn nhân không thể rời khỏi nhà cô An Nhiên, lái xe về The Apex, lên căn hộ rồi mới phát tác. Ông ta chắc chắn đã bị hạ độc ngay tại phòng khách.”
Cánh cửa điều tra dường như lại đóng sầm lại. Mọi con đường đều dẫn về căn phòng kín đó. Lời khai của An Nhiên, dù cung cấp thêm tình tiết, lại càng củng cố thêm sự bí ẩn của vụ án. Nếu Bảo bị giết tại nhà, làm thế nào hung thủ có thể làm được điều đó khi hắn ở một mình trong một pháo đài được khóa từ bên trong?
Kiên cảm thấy mình đang đi trong một mê cung. Mỗi ngã rẽ đều hứa hẹn một lối ra, nhưng cuối cùng lại chỉ dẫn đến một bức tường khác. Ông biết rằng, hung thủ đang ở ngoài kia, quan sát họ, và có lẽ đang mỉm cười trước sự bế tắc của đội điều tra.
Chương 5: Dấu Vết Điện Tử
Trong khi các cuộc thẩm vấn diễn ra, Đại úy Linh vùi đầu vào thế giới số. Cô tin rằng trong thời đại này, không có tội ác nào là không để lại dấu vết điện tử. Cô sao chép toàn bộ dữ liệu từ hệ thống máy chủ của tòa nhà The Apex, từ nhật ký an ninh, camera, cho đến hệ thống điều khiển thông minh của tòa nhà (BMS – Building Management System).
Ban đầu, mọi thứ có vẻ hoàn hảo. Không có một byte dữ liệu nào có dấu hiệu bị can thiệp. Nhưng Linh không bỏ cuộc. Cô so sánh nhật ký hoạt động của hệ thống thông gió của tầng 72 vào đêm xảy ra án mạng với các đêm khác trong tuần. Và cô đã tìm thấy nó. Một sự bất thường cực nhỏ, chỉ kéo dài vài phút, dễ dàng bị bỏ qua nếu không có sự kiên trì.
“Sếp! Em tìm thấy rồi!” Linh gọi cho Kiên, giọng đầy phấn khích. “Vào lúc 9 giờ 15 phút tối qua, hệ thống lọc an ninh của đường ống thông gió dẫn vào phòng khách căn penthouse đã tạm thời bị vô hiệu hóa. Chỉ trong ba phút. Sau đó nó tự động kích hoạt lại. Toàn bộ quá trình này không được ghi lại trong nhật ký chính, em phải khôi phục nó từ một file log hệ thống ẩn.”
Kiên lập tức đến phòng làm việc của Linh. Trên màn hình, những dòng lệnh phức tạp đang chạy. “Ai có thể làm được điều này?” Kiên hỏi. “Chắc chắn không phải một tay mơ. Lệnh vô hiệu hóa được gửi đi từ một máy chủ proxy ở nước ngoài, thông qua nhiều lớp mã hóa. Kẻ này cực kỳ am hiểu về cấu trúc mạng của tòa nhà. Hắn đã tìm ra một lỗ hổng bảo mật mà ngay cả đội ngũ của InnovateX cũng không biết,” Linh giải thích.
Một tia sáng lóe lên trong đầu Kiên. Hệ thống thông gió. Lưới lọc an ninh bị vô hiệu hóa. Một vết kim nhỏ trên cổ nạn nhân. “Nếu hung thủ không vào phòng,” Kiên nói chậm rãi, “vậy thì thứ gì đó đã vào.” “Ý sếp là…?” “Một thứ gì đó đủ nhỏ để đi qua đường ống thông gió, đủ tinh vi để tấn công nạn nhân mà không gây ra tiếng động, và đủ thông minh để rút lui mà không để lại dấu vết.”
Giả thuyết này nghe có vẻ điên rồ, giống như trong một bộ phim khoa học viễn tưởng. Nhưng trong bối cảnh một vụ án mạng phòng kín không lời giải, mọi khả năng đều phải được xem xét.
Linh tiếp tục đào sâu. Cô truy ngược lại dấu vết của kẻ đã xâm nhập vào hệ thống. Sau nhiều giờ lần theo những con đường mã hóa lắt léo, cuối cùng cô cũng tìm ra địa chỉ IP gốc. Nó không xuất phát từ một máy chủ nước ngoài nào cả. Nó xuất phát từ một mạng Wi-Fi công cộng ở quận 3, cách tòa nhà The Apex không xa. Thời gian truy cập trùng khớp với khoảng thời gian lưới lọc an ninh bị vô hiệu hóa.
“Hắn đã ở rất gần hiện trường,” Linh nói. “Và hắn là một chuyên gia về công nghệ, một hacker đẳng cấp,” Kiên nói thêm. “Trong ba nghi phạm chính của chúng ta, ai là người phù hợp nhất với mô tả này?”
Cả hai cùng nghĩ đến một cái tên: Hoàng Văn Đức. Kỹ sư thiên tài bị sa thải. Người có đủ kiến thức về hệ thống của InnovateX, đủ trình độ để tìm ra lỗ hổng, và đủ lòng căm hận để thực hiện một kế hoạch trả thù tàn độc.
Giả thuyết đã có. Bây giờ là lúc tìm bằng chứng để chứng minh nó.
Chương 6: Lời Nói Dối
Với những thông tin mới từ Linh, Trung tá Kiên quyết định thẩm vấn lại các nghi phạm, bắt đầu với Lê Minh Tuấn. Lần này, cuộc nói chuyện không còn thân thiện như trước.
“Anh Tuấn, anh nói rằng anh đã có tranh cãi với anh Bảo trước khi anh ấy mất?” Kiên vào thẳng vấn đề. Lê Minh Tuấn thoáng chút bối rối, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. “Chỉ là những bất đồng trong công việc. Chuyện thường ngày.” “Theo chúng tôi được biết, đó là một cuộc tranh cãi nảy lửa. Anh Bảo đã dọa sẽ loại anh ra khỏi hội đồng quản trị,” Linh nói thêm, dựa vào lời khai của An Nhiên.
Sắc mặt Tuấn tái đi. Anh ta biết mình không thể chối cãi được nữa. “Được rồi. Đúng là chúng tôi đã cãi nhau. Nhưng đó không phải lý do để tôi giết anh ấy! Công ty là tâm huyết của cả hai chúng tôi.”
“Chúng tôi cũng phát hiện ra một vài giao dịch đáng ngờ trong tài khoản ở nước ngoài của anh. Dường như anh đang cố gắng chuyển một số lượng lớn cổ phiếu của InnovateX mà không thông qua sàn giao dịch,” Linh tiếp tục tung ra đòn chí mạng.
Lần này, Tuấn thực sự sụp đổ. Anh ta thú nhận rằng mình đang gặp khó khăn về tài chính do đầu tư thua lỗ và đã bí mật bán một phần cổ phiếu được ủy thác. Bảo đã phát hiện ra và cho anh ta 24 giờ để giải quyết, nếu không sẽ đưa mọi chuyện ra ánh sáng.
“Đó là lý do tôi cãi nhau với anh ấy,” Tuấn nói trong tuyệt vọng. “Tôi đã cầu xin anh ấy. Nhưng tôi thề, tôi không giết anh ấy. Khi tôi đang ở bữa tiệc từ thiện, tôi vẫn đang gọi điện khắp nơi để vay tiền. Rất nhiều người có thể xác nhận.”
Lời khai của Tuấn hé lộ một động cơ giết người mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì anh ta thừa nhận ban đầu. Tuy nhiên, chứng cứ ngoại phạm của anh ta vẫn rất vững chắc. Việc anh ta liên tục gọi điện thoại trong bữa tiệc càng củng cố thêm điều đó.
Tiếp theo là Nguyễn Thị Mai. Kiên và Linh đến gặp cô ta tại một quán cà phê sang trọng. “Chúng tôi đã kiểm tra camera an ninh của spa nơi cô nói đã đến,” Kiên nói. “Cô đã vào lúc 7 giờ tối, nhưng lại rời đi bằng cửa sau lúc 8 giờ 15 và quay lại lúc 10 giờ 30. Trong khoảng hơn hai tiếng đó, cô đã đi đâu?”
Nguyễn Thị Mai giật mình, đánh rơi cả chiếc thìa bạc. Cô ta cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng đôi tay run rẩy đã tố cáo tất cả. “Tôi… tôi đi gặp một người bạn.” “Người bạn nào mà cô phải lén lút như vậy?” Linh ép hỏi. Cuối cùng, Mai cũng phải thừa nhận. Cô ta không đi gặp bạn, mà đi gặp một thám tử tư. Cô ta đang thuê người theo dõi Bảo và các cô nhân tình của hắn để thu thập bằng chứng bất lợi cho phiên tòa ly hôn.
“Tôi không muốn ai biết chuyện này, nó có thể ảnh hưởng đến vụ kiện của tôi,” Mai giải thích. “Tôi có hóa đơn và lịch sử cuộc gọi với văn phòng thám tử để làm bằng chứng.”
Cả hai nghi phạm đều đã nói dối, nhưng lời nói dối của họ dường như không liên quan trực tiếp đến vụ án mạng. Họ có động cơ, nhưng cũng có chứng cứ ngoại phạm (hoặc ít nhất là một lời giải thích hợp lý cho sự vắng mặt của mình).
Cuộc điều tra lại quay về với Hoàng Văn Đức. Người duy nhất không có chứng cứ ngoại phạm, và là người duy nhất có đủ kỹ năng công nghệ để thực hiện một kế hoạch tinh vi như vậy. Nhưng cho đến giờ, ngoài những suy luận, họ vẫn chưa có bằng chứng vật chất nào để chống lại anh ta.
Chương 7: Mảnh Ghép Lạc Lõng
Kiên quay trở lại hiện trường, căn penthouse trên tầng 72, một lần nữa. Ông có cảm giác mình đã bỏ lỡ một điều gì đó, một chi tiết nhỏ nhưng lại là chìa khóa của toàn bộ vụ án. Ông đứng giữa phòng khách, cố gắng tái hiện lại đêm kinh hoàng đó trong đầu.

Bảo ngồi trên ghế sofa, uống rượu, làm việc với laptop. Hung thủ ở một nơi khác, điều khiển một thứ gì đó. Thứ đó đi vào qua đường ống thông gió.
Ánh mắt Kiên dừng lại ở miệng ống thông gió trên trần nhà, một tấm lưới kim loại màu trắng. Đội kỹ thuật đã kiểm tra nó và không tìm thấy gì bất thường. Nhưng Kiên muốn tự mình xem lại. Ông yêu cầu mang đến một chiếc thang.
Ông cẩn thận tháo tấm lưới ra. Bên trong là một đường ống tối om và sạch sẽ. Ông dùng đèn pin soi vào. Không có gì. Thất vọng, ông định lắp tấm lưới lại thì một thứ gì đó nhỏ xíu, lấp lánh dưới ánh đèn, thu hút sự chú ý của ông.
Nó nằm ở mép trong của khung kim loại, một vết xước cực nhỏ, gần như không thể thấy bằng mắt thường. Nó không giống một vết xước do va đập thông thường. Nó rất sắc và gọn, như thể được tạo ra bởi một vật kim loại rất cứng và nhỏ.
Kiên cẩn thận dùng nhíp gắp một mẩu sợi kim loại siêu nhỏ từ vết xước đó và cho vào túi đựng bằng chứng.
Trở về văn phòng, ông lập tức gọi cho Linh. “Kiểm tra lại hồ sơ của Hoàng Văn Đức. Không phải hồ sơ nhân sự ở InnovateX, mà là tất cả những gì em có thể tìm được. Các dự án cá nhân, các bài đăng trên diễn đàn công nghệ, bất cứ thứ gì.”
Trong lúc chờ đợi, ông gửi mẩu sợi kim loại đến phòng thí nghiệm để phân tích. Linh gọi lại sau khoảng một giờ.
“Sếp! Em tìm thấy rồi. Khoảng hai năm trước, khi còn ở InnovateX, Đức đã đăng ký một bằng sáng chế cho một dự án cá nhân. Đó là một loại ‘hợp kim nhớ hình siêu nhẹ’, có khả năng thay đổi hình dạng dưới tác động của điện và nhiệt, nhưng lại cực kỳ cứng và bền. Dự án này sau đó đã bị gác lại. Theo mô tả, nó được dùng để chế tạo các bộ phận cho… robot siêu nhỏ và drone.”
Trái tim Kiên đập mạnh. Mọi thứ đang dần khớp với nhau. Một thiết bị bay không người lái (drone) siêu nhỏ, được làm từ vật liệu đặc biệt, đủ cứng để mang theo một mũi kim chứa độc tố, đủ nhỏ để chui qua ống thông gió. Vết xước trên tấm lưới có thể là do va chạm khi chiếc drone đi vào hoặc đi ra.
Cùng lúc đó, kết quả phân tích từ phòng thí nghiệm được gửi tới. Mẩu kim loại từ vết xước có thành phần hoàn toàn trùng khớp với bản mô tả hợp kim trong bằng sáng chế của Hoàng Văn Đức.
“Chúng ta có rồi, Linh à,” Kiên nói, giọng không giấu được sự phấn khích. “Chúng ta đã có bằng chứng vật chất đầu tiên. Mảnh ghép lạc lõng đã được tìm thấy.”
Bức màn bí ẩn bao trùm vụ án mạng phòng kín cuối cùng cũng bắt đầu được vén lên.
Chương 8: Quá Khứ Tội Lỗi
Với bằng chứng mới trong tay, Kiên và Linh bắt đầu đào sâu vào quá khứ của Hoàng Văn Đức. Họ không chỉ dừng lại ở mối quan hệ giữa anh ta và Trần Gia Bảo, mà còn tìm hiểu về toàn bộ sự nghiệp và cuộc sống cá nhân của anh ta.
Họ tìm gặp một cựu đồng nghiệp của Đức tại InnovateX. Người này, sau một hồi thuyết phục, đã đồng ý chia sẻ câu chuyện thực sự đằng sau việc Đức bị sa thải.
“Đức là một thiên tài, không ai có thể phủ nhận điều đó,” người đồng nghiệp kể lại. “Nhưng cậu ấy hơi lập dị và không giỏi giao tiếp. Dự án drone siêu nhỏ với hợp kim nhớ hình là tâm huyết của cậu ấy. Đó là một công nghệ đột phá, có thể thay đổi cả ngành công nghiệp do thám và y tế. Đức đã trình bày nó cho ông Bảo, hy vọng công ty sẽ đầu tư.”
“Nhưng Trần Gia Bảo đã từ chối,” người đó tiếp tục. “Ông ta nói dự án quá viển vông và tốn kém. Vài tháng sau, Đức phát hiện ra Bảo đã bí mật đăng ký bản quyền một công nghệ tương tự dưới tên của InnovateX ở thị trường quốc tế, chỉ thay đổi một vài chi tiết nhỏ. Về cơ bản, Bảo đã đánh cắp trắng trợn ý tưởng của Đức.”
Khi Đức đối chất, Bảo không những không thừa nhận mà còn lật ngược tình thế, cáo buộc Đức ăn cắp bí mật thương mại và sa thải anh ta. Với quyền lực và đội ngũ pháp lý hùng hậu, Bảo đã dễ dàng bóp nghẹt mọi nỗ lực đòi lại công bằng của Đức.
“Đức đã mất tất cả,” người đồng nghiệp kết luận. “Sự nghiệp, danh tiếng, và cả đứa con tinh thần của mình. Cậu ấy đã bị đẩy đến bước đường cùng.”
Câu chuyện này đã vẽ nên một bức chân dung hoàn toàn khác về Hoàng Văn Đức. Anh ta không chỉ là một nhân viên bất mãn, mà là một nạn nhân của sự phản bội tàn nhẫn. Động cơ trả thù của anh ta không chỉ xuất phát từ sự tức giận, mà còn từ nỗi đau của một thiên tài bị chà đạp.
Linh cũng tìm thấy thêm những thông tin đáng giá. Trong sáu tháng gần đây, Đức đã đặt mua nhiều linh kiện điện tử chuyên dụng từ nước ngoài, bao gồm cả động cơ không chổi than siêu nhỏ, bộ vi xử lý và camera siêu nhỏ. Đặc biệt, có một đơn hàng mua một lượng nhỏ hóa chất Tetrodotoxin, một loại độc tố thần kinh cực mạnh có thể được điều chế. Tất cả các giao dịch này đều được thực hiện qua các trang web ẩn danh và thanh toán bằng tiền điện tử.
“Anh ta đã chuẩn bị cho kế hoạch này từ rất lâu,” Linh nói. “Mọi thứ đều được tính toán cẩn thận để không để lại dấu vết. Anh ta đã tự mình chế tạo hung khí, một chiếc drone sát thủ.”
Bây giờ, họ đã có cả động cơ, phương tiện và bằng chứng gián tiếp. Bức chân dung của kẻ sát nhân ngày càng trở nên rõ nét. Đó là một kẻ thông minh, kiên nhẫn và tàn nhẫn. Một người đã biến nỗi đau của mình thành một kế hoạch trả thù hoàn hảo.
Chương 9: Cuộc Rượt Đuổi Thầm Lặng
Có đủ cơ sở để tin rằng Hoàng Văn Đức chính là hung thủ, nhưng Kiên biết rằng họ cần thêm bằng chứng trực tiếp để có thể kết tội anh ta. Một mảnh kim loại và những giao dịch trực tuyến vẫn chưa đủ để đưa ra tòa. Họ cần tìm ra “khẩu súng vẫn còn bốc khói” – chính là chiếc drone đã gây án.
Lệnh khám xét khẩn cấp căn hộ của Đức được thực thi. Tuy nhiên, khi cảnh sát ập vào, họ chỉ thấy một căn phòng bừa bộn với những công cụ và linh kiện điện tử thông thường. Không có dấu vết của một chiếc drone tinh vi nào, cũng không có chất độc hay bất kỳ thứ gì liên quan đến vụ án. Đức tỏ ra vô cùng bình tĩnh, gần như thách thức.
“Các ông sẽ không tìm thấy gì đâu,” anh ta nói với một nụ cười nhạt.
Kiên biết Đức đã lường trước được việc này. Một kẻ cẩn thận như anh ta chắc chắn sẽ không giữ bằng chứng trong nhà. Chiếc drone có thể đã bị phá hủy, hoặc được cất giấu ở một nơi khác.
Cuộc điều tra bước vào một giai đoạn mới: một cuộc rượt đuổi thầm lặng. Một đội trinh sát được lệnh theo dõi Hoàng Văn Đức 24/7. Họ hy vọng anh ta sẽ phạm sai lầm, sẽ quay lại nơi cất giấu bằng chứng hoặc liên lạc với một đồng phạm nào đó.
Nhiều ngày trôi qua, Đức không làm gì bất thường. Anh ta chỉ ở trong nhà, thỉnh thoảng ra ngoài mua đồ ăn. Dường như anh ta đang tận hưởng trò chơi mèo vờn chuột với cảnh sát.
Linh, không nản lòng, tiếp tục công việc của mình trên không gian mạng. Cô không tin Đức có thể xóa sạch mọi dấu vết. Cô bắt đầu phân tích các thiết bị điện tử bị thu giữ từ nhà Đức: máy tính, ổ cứng, điện thoại. Bề ngoài, chúng đều sạch sẽ. Nhưng Linh đã sử dụng các phần mềm khôi phục dữ liệu chuyên dụng nhất.
Sau hai ngày đêm không ngủ, nỗ lực của cô đã được đền đáp. Trên một phân vùng ẩn của chiếc ổ cứng cũ, cô đã khôi phục được một vài file đã bị xóa. Đó là những bản vẽ thiết kế 3D chi tiết của một thiết bị bay không người lái siêu nhỏ, có hình dáng giống một con chuồn chuồn kim loại. Các thông số kỹ thuật, vật liệu, và cơ chế hoạt động đều được mô tả rõ ràng. Đặc biệt, có một bản thiết kế chi tiết về một cơ chế phóng kim tẩm độc siêu nhỏ được gắn ở phần đầu của chiếc drone.
“Sếp! Em có nó rồi!” Linh gần như hét lên trong điện thoại. “Toàn bộ bản thiết kế của hung khí!”
Trong một file khác, cô còn tìm thấy một đoạn video mô phỏng đường bay. Chiếc drone ảo bay lượn trong một không gian 3D được dựng lại, trông rất giống… hệ thống đường ống thông gió của một tòa nhà cao tầng. Điểm đến cuối cùng của nó là một căn phòng có nội thất giống hệt phòng khách của Trần Gia Bảo.
Đây chính là bằng chứng không thể chối cãi. Đức đã tự mình ghi lại toàn bộ kế hoạch hoàn hảo của mình. Anh ta có thể đã xóa chúng đi, nhưng lại không ngờ rằng có ngày chúng sẽ được khôi phục lại.
“Chuẩn bị bắt giữ Hoàng Văn Đức,” Kiên ra lệnh, giọng đầy quả quyết. “Trò chơi kết thúc rồi.”
Chương 10: Vạch Trần Kế Hoạch
Khi Kiên và Linh cùng đội cảnh sát đến căn hộ của Hoàng Văn Đức một lần nữa, anh ta vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
“Lại là các ông à? Tôi đã nói là các ông sẽ không tìm thấy gì mà,” Đức nói, giọng có phần chế giễu.
“Chúng tôi không cần tìm nữa, vì chúng tôi đã có đủ rồi,” Kiên đáp lại, đặt chiếc máy tính bảng lên bàn. Trên màn hình là bản thiết kế 3D của chiếc drone chuồn chuồn.
Sắc mặt Đức lập tức thay đổi. Nụ cười trên môi anh ta đông cứng lại. Anh ta nhìn chằm chằm vào màn hình, không thể tin vào mắt mình.
Linh tiếp tục trình chiếu đoạn video mô phỏng đường bay. “Anh đã xóa những file này rất kỹ, nhưng không đủ kỹ đâu, anh Đức ạ.”
Trước những bằng chứng không thể chối cãi, Đức biết rằng mọi sự chối tội đều trở nên vô nghĩa. Anh ta từ từ ngồi xuống, vẻ mặt thất thần.
Kiên bắt đầu tổng kết lại toàn bộ kế hoạch của Đức, mỗi lời nói của ông như một nhát búa đóng vào sự im lặng trong căn phòng.
“Anh đã mất hơn một năm để chuẩn bị cho kế hoạch này. Bị Trần Gia Bảo cướp đi công trình tâm huyết và đẩy ra đường, anh đã nung nấu ý định trả thù. Anh không dùng vũ lực, mà dùng chính trí tuệ của mình, thứ mà Bảo đã cố gắng đánh cắp.”
“Anh đã mua các linh kiện từ khắp nơi trên thế giới, tự mình chế tạo một con drone sát thủ siêu nhỏ từ hợp kim mà anh phát minh. Một vũ khí hoàn hảo, gần như không thể bị phát hiện.”
“Anh đã nghiên cứu kỹ lưỡng tòa nhà The Apex, tìm ra lỗ hổng trong hệ thống quản lý tòa nhà. Vào đêm gây án, anh ngồi ở một quán cà phê gần đó, dùng laptop để hack vào hệ thống. Anh vô hiệu hóa lưới lọc an ninh của ống thông gió trong đúng ba phút.”
“Trong ba phút đó, con drone của anh, được điều khiển từ xa, đã bay qua hệ thống thông gió, tiến vào phòng khách của Bảo. Nạn nhân lúc đó đang mất cảnh giác. Con drone tiếp cận từ phía sau và phóng ra một mũi kim tẩm độc cực mạnh vào cổ ông ta. Mọi thứ diễn ra trong im lặng.”
“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, con drone rút lui theo con đường cũ. Anh kích hoạt lại lưới lọc an ninh và xóa mọi dấu vết của cuộc xâm nhập. Anh đã tính toán rằng cảnh sát sẽ không bao giờ nghĩ đến một phương thức tấn công như vậy. Anh đã tạo ra một vụ án mạng phòng kín hoàn hảo.”
Kiên dừng lại, nhìn thẳng vào mắt Đức. “Nhưng anh đã phạm một sai lầm. Một sai lầm rất nhỏ. Con drone của anh, khi bay ra, đã va vào mép của tấm lưới thông gió, để lại một vết xước và một mẩu kim loại siêu nhỏ. Chính mảnh ghép đó đã dẫn chúng tôi đến với anh.”
Sự im lặng bao trùm. Hoàng Văn Đức không nói gì, nhưng sự im lặng của anh ta chính là một lời thú tội. Kế hoạch mà anh ta tự hào, bức tường thành bí ẩn mà anh ta dựng lên, đã sụp đổ chỉ vì một vết xước nhỏ.
Chương 11: Lời Thú Tội
Tại phòng thẩm vấn của đội trọng án, dưới ánh đèn trắng lạnh lẽo, Hoàng Văn Đức cuối cùng cũng cất tiếng. Giọng anh ta không còn sự kiêu ngạo hay thách thức, chỉ còn lại sự mệt mỏi và cay đắng.
“Đúng, là tôi đã làm,” anh ta thừa nhận. “Tôi đã giết Trần Gia Bảo.”
Anh ta bắt đầu kể lại câu chuyện của mình, không phải như một kẻ sát nhân máu lạnh, mà như một người đã bị dồn đến chân tường. Anh ta kể về những đêm không ngủ để nghiên cứu, về niềm đam mê với công nghệ, về niềm hy vọng khi tạo ra một phát minh đột phá. Và rồi anh ta kể về sự phản bội của Trần Gia Bảo, kẻ mà anh ta từng kính trọng.
“Hắn không chỉ ăn cắp ý tưởng của tôi,” Đức nói, đôi mắt đỏ ngầu. “Hắn đã giết chết giấc mơ của tôi. Hắn lấy đi tất cả của tôi rồi ném tôi ra đường như một món đồ bỏ đi. Hắn nghĩ tiền bạc và quyền lực có thể chà đạp lên mọi thứ. Tôi muốn chứng minh rằng hắn đã sai. Tôi muốn dùng chính trí tuệ mà hắn cố gắng cướp đoạt để kết liễu hắn.”
Anh ta mô tả lại quá trình chế tạo con drone, mà anh ta gọi là “Con Báo Thù”. Anh ta đã dành hàng tháng trời để lập trình cho nó, để nó có thể bay lượn một cách chính xác trong không gian hẹp của đường ống thông gió. Anh ta đã thử nghiệm hàng chục lần trong mô hình mà anh ta dựng ở một nhà kho bỏ hoang.
“Vào đêm đó, khi tôi ngồi trong quán cà phê, nhìn lên tòa nhà The Apex, tôi không cảm thấy hồi hộp hay sợ hãi. Tôi chỉ cảm thấy một sự bình thản đến lạ. Giống như một kỹ sư đang thực hiện công đoạn cuối cùng của một dự án quan trọng,” Đức kể. “Khi con drone hoàn thành nhiệm vụ và quay về, tôi đã tháo dỡ nó ra thành từng mảnh nhỏ. Một phần tôi ném xuống sông Sài Gòn, một phần tôi vứt ở những bãi rác khác nhau trong thành phố. Tôi chắc chắn rằng không ai có thể tìm thấy nó.”
“Tại sao anh lại giữ lại các file thiết kế?” Linh hỏi. Đức cười buồn. “Đó là kiệt tác của tôi. Dù nó được tạo ra để giết người, tôi vẫn không nỡ xóa bỏ hoàn toàn dấu vết về sự tồn tại của nó. Tôi đã mã hóa và giấu chúng đi, nghĩ rằng đó là nơi an toàn nhất. Tôi đã đánh giá thấp các anh chị.”
Lời thú tội của Đức không có sự hối hận về hành vi giết người. Đối với anh ta, đó là một hành động đòi lại công lý, một màn báo thù được thực thi bằng trí tuệ. Anh ta đã thành công trong việc tạo ra một vụ án mạng phòng kín gần như hoàn hảo, nhưng lại thất bại trong việc xóa đi dấu vết của kiệt tác tội lỗi của mình.
Chương 12: Công Lý
Vụ án “Án Mạng Phòng Kín” tại The Apex chính thức khép lại. Hoàng Văn Đức bị truy tố với tội danh giết người có kế hoạch. Những bằng chứng từ các file thiết kế được khôi phục, mảnh kim loại tại hiện trường, cùng với lời thú tội của anh ta đã tạo thành một hồ sơ không thể chối cãi.
Lê Minh Tuấn, sau khi được minh oan tội giết người, cũng phải đối mặt với pháp luật vì hành vi gian lận tài chính của mình. Nguyễn Thị Mai tiếp tục cuộc chiến pháp lý để giành lấy phần tài sản của người chồng quá cố. Thế giới thượng lưu vẫn tiếp tục những cuộc tranh đoạt của nó, chỉ là thiếu đi một nhân vật trung tâm.
Một buổi chiều, Trung tá Kiên và Đại úy Linh đứng bên bờ sông Sài Gòn, nhìn dòng nước lững lờ trôi. “Một vụ án kỳ lạ,” Linh nói. “Hung thủ là một thiên tài, nhưng lại dùng tài năng của mình cho việc hủy diệt.” “Khi công lý không được thực thi, có người sẽ tự mình trở thành công lý,” Kiên trầm ngâm. “Hành động của Đức là sai trái và phải bị trừng phạt. Nhưng câu chuyện của anh ta khiến chúng ta phải suy nghĩ. Ranh giới giữa nạn nhân và thủ phạm đôi khi thật mong manh.”
Thành phố phía sau họ vẫn ồn ào, náo nhiệt. Vụ án ở The Apex rồi sẽ sớm chìm vào quên lãng, trở thành một câu chuyện được người ta kể lại trong lúc trà dư tửu hậu. Nhưng đối với những người trong cuộc, nó đã để lại những vết sẹo không bao giờ lành.
Công lý đã được thực thi, kẻ thủ ác đã phải đền tội. Nhưng câu hỏi về bản chất của con người, về tham vọng, sự phản bội và lòng hận thù vẫn còn lơ lửng, như một bóng ma vô hình ám ảnh thành phố không bao giờ ngủ này. Trung tá Kiên biết rằng, công việc của ông sẽ không bao giờ kết thúc, bởi vì chừng nào con người còn tồn tại, những câu chuyện như thế này sẽ còn tiếp diễn.
Một số gói cước trả sau mới hấp dẫn năm 2025
- Cách đăng ký gói cước trả sau V120K Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau V160X Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau V180X Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N200 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N250 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N300 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N350 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N400 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N500 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N1000 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau N2000 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau MXH120 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau MXH150 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau MXH200 Viettel
- Cách đăng ký gói cước trả sau MXH250 Viettel
Cách huỷ gói trả sau Viettel mới nhất 2025
- Cách huỷ trả sau N300 Viettel
- Cách huỷ trả sau N250 Viettel
- Cách huỷ trả sau N200 Viettel
- Cách huỷ trả sau V160X Viettel
- Cách huỷ trả sau V180X Viettel
- Cách huỷ trả sau V120k Viettel
- Cách huỷ trả sau MXH120 Viettel
- Cách huỷ trả sau MXH150 Viettel
- Cách huỷ trả sau MXH200 Viettel
- Cách huỷ trả sau MXH250 Viettel
- Cách huỷ trả sau N500 Viettel
- Cách huỷ trả sau N1000 Viettel
- Cách huỷ trả sau N2000 Viettel
- Cách hủy gói trả sau V300T viettel
- Cách hủy gói trả sau V250T viettel
- Cách hủy gói trả sau V200T viettel
- Cách hủy gói trả sau V160T viettel
- Cách hủy gói trả sau B1KT viettel
- Cách hủy gói trả sau B2KT viettel
- Cách hủy gói trả sau B700T viettel
- Cách hủy gói trả sau B500T viettel
- Cách hủy gói trả sau B400T viettel
- Cách hủy gói trả sau B350T viettel
- Cách hủy gói trả sau B300T viettel
- Cách hủy gói trả sau B250T viettel
- Cách hủy gói trả sau B150T viettel
- Cách đổi mật khẩu wifi viettel mới nhất
Nội Dung Khác
- Cách khôi phục, lấy lại mật khẩu wifi Viettel
- Cách Đăng ký 4G Viettel mới nhất 2023
- Kích hoạt chế độ 5G trên smartphone IOS, Android chi tiết nhất
- Top 20 chơi Games Online hay nhất năm 2022
- Cách thanh toán tiển cước Internet Viettel chỉ với 2 phút
- Cách tìm địa chỉ IP modem / router trên MacOS
- Cách kết nối wifi ẩn trên iPhone, iPad
- Đổi mật khẩu wifi viettel mới nhất 2022
- Đăng ký lắp mạng viettel
- Cách mở Port Modem Viettel để cài đặt camera
- 5 cách tăng tốc wifi trên điện thoại IOS (Iphone) Bạn nên Biết
- Mẹo tăng tốc mạng Wifi Viettel Ai cũng có thể làm được
- Internet Viettel Yếu Và 8 Cách Khắc phục Nhanh Chóng
- Nâng Cấp Internet Viettel 5G Bảng Giá Mới Nhất Mạng Internet 5G Viettel
- Cách kiểm tra địa chỉ IP của máy tính vô cùng đơn giản
- Cách tăng tốc mạng Internet Viettel bằng cách cấu hình lại hệ thống windown
- Hướng dẫn cách đổi ip máy tính, cài đặt IP tĩnh trên Windown
- Cách tìm địa chỉ IP modem / router trên MacOS
- Cách kết nối wifi ẩn trên iPhone, iPad
- Đổi mật khẩu wifi viettel mới nhất 2022
- Đăng ký lắp mạng viettel
- 5 cách tăng tốc wifi trên điện thoại IOS (Iphone) Bạn nên Biết
- Nâng Cấp Internet Viettel 5G Bảng Giá Mới Nhất Mạng Internet 5G Viettel
- Số tổng đài hộ trợ giải đáp các game Garena
- Đăng Ký 4G Viettel
- Cách Mở Port Modem Viettel
- Đăng Ký Trả Sau Viettel
- Lắp Mạng Viettel Tại Biên Hòa
- Cáp Quang Doanh Nghiệp Viettel
- Truy Cập 192.168.1.1 Để Đổi Mật Khẩu Wifi
- 8 Cách khắc Phục Điện Thoại Vào Mạng Chậm
- Hướng Dẫn Đổi Mật Khẩu Wifi Viettel Chỉ Với 2 Phút
- Thay Đổi Địa Chỉ Lắp Đặt Wifi Viettel Tại Biên Hòa
- Đăng Ký Chữ Ký Số Viettel
- Cách khôi phục, lấy lại mật khẩu wifi Viettel
- Top 20 chơi Games Online hay nhất năm 2022
- Cách thanh toán tiển cước Internet Viettel chỉ với 2 phút
- Cách tìm địa chỉ IP modem / router trên MacOS
- Cách kết nối wifi ẩn trên iPhone, iPad
- Đổi mật khẩu wifi viettel mới nhất 2022
- Đăng ký lắp mạng viettel
- Cách mở Port Modem Viettel để cài đặt camera
- 5 cách tăng tốc wifi trên điện thoại IOS (Iphone) Bạn nên Biết
- Mẹo tăng tốc mạng Wifi Viettel Ai cũng có thể làm được
- Internet Viettel Yếu Và 8 Cách Khắc phục Nhanh Chóng
- Nâng Cấp Internet Viettel 5G Bảng Giá Mới Nhất Mạng Internet 5G Viettel
VI/ Lời kết
- Gói cước trả sau Viettel hiện nay đang trở nên khá là quen thuộc với người dùng, nhờ vào việc tiết kiệm chi phí hơn so với gói trả trước từ 40% – 50% và thoải mái sử dụng
- Các dịch vụ mà không sợ hết tiền, hay gián đoạn dịch vụ giữa chừng, hơn nữa bạn còn có thể đăng ký sim trả sau Viettel với nhiều gói cước để lựa chọn.
- Dễ dàng đáp ứng được nhu cầu sử dụng của mình một cách tốt nhất như đăng ký nhạc chờ viettel, cuộc gọi chờ, data …, với tất cả các thông tin mà trả sau Viettel đã giới thiệu ở trên chắc chắn sẽ giúp bạn dễ dàng lựa chọn một cách tốt nhất.
- Để đăng ký sim trả sau Viettel bạn có thể liên hệ Hotline 033 9999 368 để được nhân viên tư vấn đầy đủ về gói cước mà bạn sẽ được hưởng cũng như đăng ký cho bạn một cách nhanh chóng
Viettel Đồng Nai
- Địa chỉ : 2047 Nguyễn Ái Quốc Kp3 Trung Dũng Biên Hòa Vĩnh Long
- Email : trasauviettelecom.com@gmail.com
- Website : https://trasauviettelecom.com
- Hotline + Zalo : 033 9999 368
- Giới thiệu : Giới thiệu về trả sau viettel
- Điều khoản : Điều khoản đăng ký trả sau viettel
- Chính sách bảo mật : Chính sách bảo mật
Hotline + Zalo : 033 9999 368
Views: 0

GOOD